Ôn phu nhân cảm thấy rất bất đắc dĩ. Bà không tiện trách mắng Thôi Giác không viết thư cho Minh Dao, bởi vì Thôi Giác không có thư đến nên bà cũng không tiện khuyên Minh Dao chủ động đi viết thư...
Vả lại nghĩ đến, hắn ở thư phòng nói triều đình đại sự cũng đã đủ rồi, Ôn phu nhân liền chỉ nói chuyện phiếm: "Hôm kia Mạnh thị tới đây, chúng ta có nói đến chuyện uống rượu mừng cuối năm, con cũng biết, lão phu nhân nhà chúng ta bối phận cao, thân phận cao, trong nhà này chỉ một mình ta ra mặt. Tiệc rượu nhà các mặc dù ta muốn uống nhiều thêm mấy chén cũng sợ khách khác không tự nhiên. Ngày ấy ta sẽ chỉ ngồi một chút liền đi, con đừng trách. Ngược lại phải làm phiền các con trông nom Minh Viễn."
Thôi Du Thôi Giác tất nhiên là xuất thân bất phàm, tiền đồ vô lượng, bạn cũ rất nhiều, nhưng hiện quan chức hai người không cao, bối phận cũng thấp, qua lại với thân hữu đều là bọn họ đi nhà khác nhiều hơn một chút, rượu mừng của Thôi gia chỉ có người cùng thế hệ có thân phận tương đương đến xem náo nhiệt.
Phủ An Quốc công không có nữ quyến trẻ tuổi cùng thế hệ với hai người có mặt, chỉ có thể là Ôn phu nhân tự mình dẫn Kỷ Minh Viễn đi. Nhưng bà cũng là phu nhân Quốc Công, thân phận quá nặng, cũng không tính là quen thuộc với các bằng hữu thân thiết của Thôi gia, không tiện ở lâu, Kỷ Minh Viễn ở lại cũng không tiện.
Thôi Giác cũng biết rõ điều này, vội vàng đứng lên nói: "Di mẫu có thể tự mình tới đã là coi trọng huynh đệ chúng ta. Hôm đó Minh Viễn ở lại Thôi gia cũng xin di mẫu yên tâm."
Ôn phu nhân liền cười nói: "Ta đi xem cơm tối, các con nói chuyện trước đi."
Đây là cố ý để hai đứa nhỏ ở riêng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT