An Khánh Đường nhất thời lặng ngắt.
Từ lão phu nhân cau mày, lại nhìn Kỷ Minh Đạt đầy khiếp sợ, xen lẫn thất vọng, bà ta càng tức giận dâng trào, há miệng muốn mắng Thôi Giác vô lễ, muốn đuổi hắn ra ngoài!!
Ôn Tuệ cũng nghẹn ngào trong lòng, chỉ hận năm đó sao lại mang Minh Dao đến Thôi gia nhiều như vậy? Bà càng không nên đồng ý với Thôi Giác! Có lẽ chính hai lần này mới khiến Thôi Giác ghi nhớ kỹ, mãi đến hôm nay mới cùng Minh Đạt gặp nhau chào hỏi!
Nhưng bà cũng hiểu rõ, hôn sự này đã khiến lão gia để tâm, vô cùng coi trọng. Trong lòng lão gia, dù Minh Dao là nữ nhi ông ghét nhất, bất kể nữ nhi nào, cưới được con rể là Thôi Giác, với lão gia mà nói cũng không có gì khác nhau.
Nếu để lão gia biết cuộc gặp mặt tốt đẹp này bị phá hỏng vì một câu nói, thể nào ông ta cũng cãi nhau với lão thái thái nhưng chắc chắn sẽ trách bà không ngăn lão thái thái lại!
“Các con gặp nhau đã là chuyện mười năm trước rồi, con còn nhớ kỹ đấy."
Trước khi Từ lão phu nhân mở miệng, Ôn Tuệ đã vội vàng cười nói: “Nhị muội muội con vốn lười biếng, không thích hoạt động, đúng lúc mấy hôm nay lại nhiễm phong hàn, không được thoải mái, ta bảo nó nghỉ ngơi, không cần ra đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play