Chiến sự đại thắng, đương nhiên không phải công lao của một mình Ôn Tòng Dương, nhưng trận chiến cuối cùng, đích xác là hắn có công đầu.
Kỷ Minh Dao từng đích thân ra ngoài thành trong gió tuyết, nghênh đón hắn sau khi chiến đấu đẫm máu, giết vô số địch, đắc thắng trở về.
Nàng từng bị Ôn Tòng Dương ôm chặt vào trong ngực, ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm trên áo giáp của hắn, nhìn thấy hắn rơi lệ.
Bọn họ trở lại trong phòng, Ôn Tòng Dương không biểu lộ ra ý muốn làm gì với nàng nữa. Bọn họ đều tự tắm rửa thay y phục, sau khi trở lại phòng ngủ, Ôn Tòng Dương mới ôm nàng ngồi ở bên giường, quỳ một gối xuống, gọi nàng: "Dao muội muội."
Hắn hỏi nàng, khẩn cầu nàng: "Chúng ta sắp về kinh rồi. Thành hôn đã sáu năm, muội muội, muội chừng nào... Khi nào, nguyện ý thương ta đây?"
Ở trước mặt nàng, hắn như vĩnh viễn không phải "Ôn chỉ huy sứ" dũng mãnh trên chiến trường, giết địch không màng sống chết mà chỉ là “Ôn biểu ca” của năm mười hai tuổi, khi tình cảm đầu đời nảy nở mới nhận ra mình đã yêu nàng.
Hắn ngẩng đầu nhìn nàng, trong mắt là vẻ hèn mọn, chấp niệm cùng dục vọng không hề có bất kỳ che giấu nào nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play