Sáu ngày sau, Lý Như Huệ khóc sướt mướt đến từ biệt Kỷ Minh Dao.
Nàng ta há miệng nói một tiếng "đại nãi nãi" như đang oán hận, bị nụ cười của Kỷ Minh Dao ngăn lại: "Không cần nhiều lời."
"Đây là của hồi môn mà Đại gia và ta chuẩn bị cho ngươi, cũng không uổng phí mười hai năm ngươi tận tâm hầu hạ " Nàng ra hiệu cho Xuân Giản đưa lên danh sách: "Hôm nay ngươi trở về nhà mình, hiếu thuận phụ mẫu cũng được, lập gia đình cũng được, đều do các ngươi làm chủ. Ta biết Lý quản gia và Lý ma ma thương ngươi nhất, chắc chắn họ sẽ tìm một người trượng phu xứng đáng với ngươi. Còn việc ngươi đến tuổi này mới rời đi, không phải ai cố ý hà khắc với ngươi, chính ngươi cũng biết, là ngươi không muốn đi.”
Ý này rất rõ ràng, sau này cuộc sống của Lý Như Huệ thế nào, nàng ta sống hay chết, đều không liên quan đến Kỷ Minh Dao nữa.
"Đi đi."
Những gì nên nói đều đã nói xong, Kỷ Minh Dao để Xuân Giản tiễn người đi. Nàng lười nghe Lý Như Huệ cầu xin hoặc oán hận, không muốn tiếp nhận những cảm xúc tiêu cực đó.
Vết thương của Ôn Tòng Dương chưa lành, các trưởng bối thương hắn, miễn lễ không phải đi thỉnh an sớm tối, bảo hắn ở trong phòng ăn cơm, cũng bảo Kỷ Minh Dao chỉ ở cạnh hắn, không cần đi vấn an.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT