Trung Trạch cách Giang Ninh tổng cộng hơn một ngàn ba trăm dặm. Mỗi một hai tháng, Kỷ Minh Dao và Trâu thái y sẽ gửi thư một lần.
Lần thứ ba nàng nhận được thư của Trâu thái y là vào đêm Thất Tịch.
Chuyện của Thẩm gia lại bị viết thành kịch, quả thật nằm ngoài dự liệu của nàng. Tình cảnh hiện tại của Thẩm gia cũng tệ hơn so với nàng dự tính. Nhưng đây chỉ là quả báo mà Thẩm gia nên chịu.
Bị người ta nói vài lời sẽ không mất mạng, chỉ là đồ vốn không thuộc về bọn họ phải rời đi mà thôi. Bọn họ còn có nhà, có đất đai, thậm chí còn có hạ nhân phục thị, có áo lụa mặc, có thịt cá vào miệng, không phải còn tốt hơn nhiều so với chết sao?
Viết xong thư hồi âm, Kỷ Minh Dao co quắp ở trên giường phe phẩy cây quạt: "Muốn ăn dưa hấu quá."
Thiên tai mới qua hơn hai tháng, ở Trung Trạch việc dùng băng cứng để làm lạnh rất hiếm có, nếu từ Khai Phong vận chuyển khối băng đến, mặc dù Thôi gia tiêu được số tiền này nhưng lại quá phô trương xa xỉ. Nàng dứt khoát giảm bớt việc dùng băng, những ngày không quá nóng thì đều chỉ dùng quạt cùng với nước giếng để làm mát.
Thôi Giác cầm quạt, quạt nhẹ cho nàng: "Nàng mới ăn dưa gang, nếu lại ăn dưa hấu thì sẽ không tốt với dạ dày. Đợi hai canh giờ nữa, ban đêm lại ăn có được không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play