Trung Trạch mưa còn dữ dội hơn trong kinh mấy lần. Mưa to đánh vào mặt người, vai, thậm chí gây ra cảm giác đau đớn không thể bỏ qua.
Mặt sông dâng cao.
Thôi Giác tất bật chạy trong mưa. Tiếng gió, tiếng mưa rơi rót vào tai. Hắn phải kiệt lực gào thét hết sức mới có thể khiến đối phương nghe rõ lời hắn nói, nghe lệnh làm việc.
Tất cả mọi người đều bận rộn ở trên bờ.
Công trình tiến triển thuận lợi, dù chưa hoàn thành triệt để nhưng lẽ ra sẽ đủ để ứng đối nước mưa mùa hạ năm nay. Nhưng nếu cứ  mưa to kèo dài liên tục như trận mưa rả rích mười ngày trước đó, không cần đến mười ngày, chỉ cần ba ngày —— chắc chắn đê đập sẽ bị phá hủy, người dân trong làng cách đó ba dặm sẽ là những người đầu tiên phải chịu thiệt hại!
"Đại nhân —— đại nhân! Thôi đại nhân!" Trung Trạch tri huyện lớn tiếng quát: "Thôn dân đã bắt đầu rút lui, nơi này nước dâng quá nguy hiểm, đại nhân cũng mau trở về trong thành thôi!"
"Tình hình nguy hiểm chưa trừ, làm sao mà rời đi!" Thôi Giác phất tay ra hiệu dân phu, quay đầu lại nhìn tri huyện một cái: "Ngươi cũng mau bận rộn công việc của mình đi, không cần để ý đến ta!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play