Đợi đến khi Kỷ Minh Đạt nằm xuống nghỉ ngơi, Ôn phu nhân mới đến thư phòng tìm An Quốc Công.
Trên đường, chính bà cũng thở phào nhẹ nhõm.
Gả nữ nhi về nhà mẹ đẻ, nhà mẹ đẻ có nạn, liền đón nữ nhi về tái giá, đời này của bà, còn mong được gặp lại mẫu thân cùng huynh trưởng tẩu tử sao? Ca ca bà gặp phải tai họa này... chung quy cũng là bởi vì bà bị Diêu thị bức bách, không thể không ra ngoài mua người! Chỉ hận lão gia sủng thiếp diệt thê, Diêu thị quá mức tùy tiện!
Minh Dao đáng hận! Bà nuôi nó mười hai năm, lại chỉ nhớ một di nương, vứt tình cảm với bà qua một bên, xuống nặng tay với Ôn gia như vậy! Trong lòng nó có oán hận, không thể hỏi trước hay nói trước sao? Sao có thể trực tiếp dâng tấu lên trước mặt hoàng đế, không để lại một chút khoan nhượng nào như vậy!
Ôn phu nhân không lau nước mắt nơi khóe mắt, mà với vành mắt đỏ ửng, bà đến gặp An Quốc công.
"Tòng Dương đã gửi thư hưu thê đến nhưng Minh Đạt có chết cũng không chịu tái giá." Bà khóc lóc nói: "Mặc dù thiếp thương đứa nhỏ nhưng cũng nghĩ đến phủ chúng ta: thông gia xảy ra chuyện đã đón đứa nhỏ về nhà tái giá, người ngoài sẽ nghị luận lão gia và thiếp như thế nào? Cũng chỉ đành theo nó thôi!"
"Huống chi, Minh Đạt đã mang thai, mấy ngày qua lễ mừng năm mới này, hơn phân nửa người trong kinh cũng đã biết chuyện." Bà còn nói, "Không muốn con tái giá, để cho người ta nói khó nghe. Nếu để nó sinh con rồi mới lại hòa ly, nó không nỡ bỏ hài tử, cũng càng khó tìm người khác."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT