An Quốc công đang nhìn qua ba người hiền tế của mình.
Hiền tế lớn, ông ta chưa từng ôm hy vọng. Võ nghệ cưỡi ngựa bắn cung của Ôn Tòng Dương tuy coi như được, nhưng đặt trong tài tuấn thật sự thì chẳng là gì, trừ phi hắn luyện thêm ba, năm năm nữa, may ra còn có khả năng đoạt giải nhất. Phủ Lý quốc công có ý muốn tách xa, ông ta cũng đã sớm từ bỏ mưu đại sự cùng Ôn gia.
Tam nữ tế và Sài gia, là thông gia mà ông ta quan sát nhiều mặt trong cấm quân, tận mắt nhìn thấy. Sài Mẫn lại có tài năng hơn so với hai huynh trưởng của hắn. Ông ta cũng không nhìn lầm Tam nha đầu. Nàng chỉ có thể gả thấp, quả nhiên là đã câu được Sài Mẫn.
Về phần nhị nữ tế. An Quốc công không cam lòng thu ánh mắt lại, để tránh giận đến thất thố. Thôi Giác tuy là hiền tế của ông ta, mặc dù tiền đồ vô lượng, nhưng ông ta còn mong là chưa kết thành mối hôn sự này! Với thân phận, dung mạo, tâm cơ thủ đoạn của nhị nha đầu, cho dù không gả vào trong cung, đưa đến vương phủ nào mà không thể làm vương phi, thế tử phi! Trước đây sao ông ta lại thuận theo phu nhân, để bà gả đại nữ nhi về Ôn gia chứ? Sao lại không để ý Nhị nha đầu gả được tốt hay xấu, cứ để mặc nó?
Nếu ông ta cho nàng gả vào nhà quyền thế, lại để phu nhân dùng tình thương động lòng nàng, chưa chắc Nhị nha đầu sẽ ly tâm, chắc chắn còn có ích. Tốt hơn hiện giờ, không hề có trợ lực nào, ngược lại lại thuận theo Thôi gia và phủ công chúa Quảng Nghi, đối địch với ông ta!
Văn võ quan viên, hoàng thân quốc thích, đều bởi một câu hỏi của bệ hạ mà đều có suy tư.
Hoàng đế quan sát phản ứng của mọi người trong điện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT