Trước ngày 15 tháng 8, Kỷ Minh Viễn đã về nhà mình ăn tết, Mạnh An Bằng cũng không ở nhà. Lần này hắn lên kinh, thứ nhất là để gả Tam muội, thứ hai để học tập bổ sung cho kỳ thi mùa thu. Mặc dù chưa từng nghĩ đến sau khi bệ hạ lập hậu lại mở thêm ân khoa, nhưng đã có cơ hội, đương nhiên hắn phải thử một lần, hôm mùng tám tháng tám, hắn đã được thê tử cùng tỷ, muội, tỷ phu cùng đưa vào trường thi —— Ngày đó Kỷ Minh Dao còn bận rộn chỉnh lý bản nháp, thân phận của nàng lại không thích hợp nên không cùng đi đưa tiễn.
Vì vậy, ngày hội Trung thu, Thôi Trạch chỉ còn lại một nam tử là Thôi Du.
Gia yến bày ở chỗ cao nhất của hoa viên "Ngưỡng Nguyệt Các", vẫn chia hai bàn. Thôi Du, Mạnh An Nhiên cùng nhóm nữ tử một bàn, Kỷ Minh Dao, Lỗ thị cùng Mạnh An Hoà một bàn, ở giữa không có bình phong.
Tiệc rượu hơn phân nửa, Kỷ Minh Dao chỉ uống hai chén rượu, một chén là kính đại ca, một chén là kính đại tẩu.
Trên bàn tiệc không ai mời rượu, tự do dùng bữa, nói cười, ngắm cảnh, ngắm trăng.
Thôi Du vốn định làm một bài thơ để ghi nhớ ngày hôm nay, đáng tiếc nữ quyến trong nhà đều không giỏi thơ văn, tự hắn cứ nghiền ngẫm từng chữ một cũng không có ý nghĩa, dứt khoát không đề cập tới.
‘Sao một người như đệ muội lại không yêu từ phú chứ? Đúng là một chuyện đáng tiếc.’ Hắn nhấp một ngụm rượu rồi nghĩ, ‘Có điều, phu thê là một thể. A Giác làm thơ rất tốt, đệ muội có một nửa tài văn như vậy cũng rất đủ rồi. Có biết làm thơ hay không, cũng không trở ngại việc hai người làm phu thê hoà thuận.’
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT