Hỏi qua nhóm nữ nhi xong, Chu phu nhân liền gọi con dâu cùng con thứ, cháu trai, cháu gái tự đi dùng cơm, bà chỉ chừa ba cô nương lại cùng ăn cơm.
Kỷ Minh Đức không có thời cơ mở miệng, chỉ có thể cáo lui ra ngoài với hai tẩu tử trước.
Một phần là trong lòng nàng ta có việc, hai là cũng có chút lười xã giao, không giống ngày xưa, nói vài lời với hai tẩu tử xong thì trở về phòng.
Hai tẩu tử của nàng ta nhìn nhau, đều hé miệng cười.
Đợi nàng ta đi xa, Sài nhị nãi nãi liền nói: "Cuối cùng cũng không cần nghe nàng ta nói: Nhà nàng ta thế nào, nơi này thế nào; nàng ta có cái gì tốt muốn tặng cho chúng ta. Xem ra, nàng ta cũng cảm thấy mệt rồi nhỉ?"
"Nó thấy mệt thì càng tốt!" Sài đại phu nhân cũng bảo con cái về trước.
Nàng chậm rãi cùng Đồng Lư đi một đoạn, nói: "Nó là tiểu thư phủ Quốc Công, xuất thân cao quý, mang vào năm sáu vạn của hồi môn, cái gì cũng có. Nhưng chúng ta tuy rằng không bằng nó, cũng không phải là người lụi bại không thể lộ ra! Nó suốt ngày tặng cái này, cho cái kia, tuy nó nói không cần hoàn lễ, nhưng chẳng lẽ chúng ta thật không trả chắc? Trả nhiều thì mình đau lòng, cũng thể trả lại y hết như nó. Trả ít thì lại sợ thất lễ, khiến người ta chê cười! Nếu từ nay về sau nó không quan tâm chúng ta, ta mới thoải mái đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT