Thiếu gia Hạ nhìn chằm chằm vào Lâm Uyển với vẻ không vui, hắn ta lạnh lùng hừ một tiếng, ngọn lửa dưới đất tan biến như pháo hoa. Nhưng chỉ cần một tia lửa nhỏ bắn vào mặt cô ấy, máu thịt lập tức lõm xuống rồi biến thành màu đen, từ trạng thái bất tỉnh chuyển sang co giật liên tục.
"..."
Mặc dù đồ tể Trương không ngất xỉu nhưng có vẻ như gã cũng đã mù, nửa quỳ trên mặt đất giống như một tượng đá nặng nề.
Thiếu gia Hạ hoàn toàn phớt lờ hai con người khốn khổ đó, hắn ta ngồi xuống ghế đá rồi ngước mắt nhìn Giang Nguyệt Lộc: "Nói xem nào."
Hắn ta ngồi, Giang Nguyệt Lộc đứng, tạo cảm giác như cấp dưới đang báo cáo tình hình với cấp trên. Thiếu gia Hạ ngồi trầm ngâm không hề tỏ ra khó chịu, như thể cảnh tượng này đã diễn ra trước mắt hắn ta vô số lần. Thật ra, bên cạnh hắn ta rất ít khi xuất hiện những người có thể đối thoại ngang hàng, góc nhìn từ trên xuống này là tầm nhìn mà hắn ta quen thuộc nhất.
"Thật ra rất đơn giản." Giang Nguyệt Lộc liếc nhìn hai người nằm bất tỉnh dưới đất: "Nếu họ đã không còn tình cảm thì tôi sẽ khiến cho họ nhớ lại những đoạn tình cảm đó."
"Ý tưởng viển vông."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play