"Phải làm thế nào để hắn nói chuyện đây?" Trần Xuyên đau đầu không hiểu nổi.
Sau khi biến thành bộ xương, đồ tể Trương giống như một cái vỏ rỗng mất đi hai hồn năm phách, trông chẳng khác nào một con zombie trong phim ảnh. Gã chỉ hành động theo bản năng, không thể suy nghĩ, không thể phán đoán, giống như vừa rồi, khi ngửi thấy mùi của người sống, gã lao đến cắn mà không suy nghĩ liệu đó có phải là cái bẫy hay không.
Lúc này dù đã bị bắt nhưng gã cũng không tỏ ra sợ hãi, nhai vài lá bùa rồi cảm thấy vô vị, hốc mắt đen trống rỗng vô hồn nhìn về phía trước. Dù Trần Xuyên có hét vào tai hay điên cuồng vẫy tay trước mặt thì bộ xương vẫn không hề để ý.
Trần Xuyên chán nản ngồi xuống: "Anh Lộc, nghĩ cách gì đi chứ!"
Giang Nguyệt Lộc từ cổng thành quay trở lại, màn sương dường như đặc biệt yêu thích anh, lượn lờ quanh thắt lưng anh. Anh quỳ một gối xuống trước bộ xương rồi nhìn vào hốc mắt trống rỗng, trong lòng biết rõ rằng đồ tể Trương chẳng hề để mắt đến mình, tư tưởng của gã đã lang thang đến một nơi nào đó xa xôi.
"Tôi từng nghe nói, nếu muốn vong hồn mở miệng nói chuyện thì có thể để quỷ nhập xác. Nhưng hắn vẫn chưa chết nên không thể dùng cách đó."
Lãnh Tĩnh gật đầu đồng tình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play