Mỹ Nhân Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Hệ Thống Trọng Sinh Về Thập Niên 70

Chương 7


4 tuần

trướctiếp

Lại đợi một lát sau, cô mới cẩn thận từng li từng tí đi vào trong sơn động.

Khác với lần trước khi mưa to cô vội vàng tới đây nhìn thấy tình hình, sơn động lúc này rõ ràng đã bị người ta cố ý thu thập qua, cuối sơn động còn chất đống củi lửa.

Tần Chi cẩn thận kiểm tra một hồi, phía sau củi lửa còn đặt một túi gạo, chất lượng gạo rất tốt, mùi gạo nồng đậm, là gạo thượng thừa.

Lông mày của cô lại hơi nhíu lại.

Có thể là do thói quen sau khi sống lại, Tần Chi hiện tại đối mặt với rất nhiều vấn đề, sẽ bất chợt dùng tin tức kiếp trước biết để so sánh.

Tỷ như hiện tại, cô đang suy nghĩ, kiếp trước lúc này, có phải có người nói trong sơn động cất giấu củi lửa và gạo hay không?

Nhưng mà suy nghĩ rất lâu, cô cũng không có tìm được tin tức liên quan từ trong trí nhớ.

Chẳng lẽ những thứ này là do hai vị đồng chí hy sinh kia để vào trước đó?

Cho nên, sau khi bọn họ trọng thương, mới có thể vào trong sơn động chờ cứu viện?

Rất nhanh, Tần Chi lắc đầu, phủ định ý nghĩ này.

Xung quanh đại đội sản xuất Cửu Sơn không có quân doanh đóng quân, lúc này quân nhân lại phổ biến tuân theo nguyên tắc gian khổ mộc mạc.

Nếu quả thật có quân nhân bởi vì chấp hành nhiệm vụ mà cất giữ lương thực ở chỗ này, cũng không nên là loại gạo thượng hạng này, còn trang bị củi lửa.

Không đúng.

Vậy ai để mấy thứ này?

Tại sao lại phải mạo hiểm trong cơn mưa xối xả và nguy cơ sạt lở đất chỉ để giấu củi và gạo trong hang động?

Kết hợp với chuyện hai vị đồng chí kiếp trước hy sinh trong sơn động này.

Trong nháy mắt, tóc gáy Tần Chi dựng thẳng lên!

“Hệ thống, bên trong cơ sở dữ liệu của em có cách hoàn nguyên hiện trường hay không?”

“Đương nhiên là có rồi.”

Tần Chi vui vẻ: “Dễ học không?”

“Rất dễ!” Hệ thống vạn phần khẳng định.

Vậy thì tốt rồi!

Sau đó, Tần Chi nhìn hệ thống đưa ra mấy trang tư liệu lớn, có hơi dở khóc dở cười.

Hệ thống cho rằng dễ với cô cho rằng dễ chênh lệch có hơi lớn.

Tần Chi sau khi xem tư liệu không rõ ràng này, chuẩn bị bắt tay xóa đi dấu vết mình đã tới, trả lại hiện trường.

Ai u!

Kết quả quá chuyên chú là, cô không cẩn thận giẫm phải hòn đá nhỏ trượt một chút, tay không tự giác chống đỡ vách núi ổn định thân thể của mình.

A?

Lòng bàn tay truyền đến xúc cảm khác thường, Tần Chi theo bản năng dùng sức ấn xuống.

Một hồi thanh âm ma sát rất nhỏ truyền đến, trên vách núi xuất hiện một cửa hẹp chỉ cho một người nghiêng người đi qua.

Tần Chi:!

Thứ này?

Cô không phải là ngoài ý muốn tìm được cơ quan tiến vào cổ mộ vương hầu trong truyền thuyết đấy chứ?

Đừng, cô tuy rằng vẫn luôn muốn đầu cơ trục lợi, đào khối cá vàng nhỏ từ trên núi thay đổi tình cảnh hiện tại.

Nhưng tới sơn động này, ý nghĩ vốn dĩ của cô thật sự là muốn tới cứu người!

Thế này?

Chẳng lẽ?

Là người tốt có báo đáp tốt?

Cùng lúc đó, trong đầu Tần Chi hiện lên một câu: to gan no chết, nhát gan đói chết.

Nhớ tới kiếp trước mình gần như bị người ta lừa gạt cả đời, mắt Tần Chi nhìn cửa hẹp, hít sâu một hơi, cắn răng một cái, nghiêng người chen vào cửa hẹp.

Trong sơn động vốn đã có hơi tối tăm, sau cánh cửa sơn thất hẹp gần như bị bóng tối bao phủ.

Tần Chi từ trong không gian hệ thống lấy ra tài sản duy nhất mang đến từ trong nhà, một cây đèn pin em trai dùng xong đào thải, tiếp xúc không tốt lắm.

Sau khi trượt bật nút, cô vô cùng thuần thục dùng sức vỗ vào nắp sau của đèn pin.

Trong bóng tối có ánh sáng lóe lên vài cái, sơn thất này rốt cục nghênh đón ánh sáng đã lâu không thấy.

Tần Chi cầm đèn pin chiếu một vòng, sơn thất không lớn, cũng không phải cửa vào lăng mộ Công Hầu Vương Tước như trong tưởng tượng của cô.

Bốn phía đều là vách núi, Tần Chi chỉ ở trong góc nhìn thấy hai rương một lớn một nhỏ xếp chồng lên nhau.

Cô không do dự, sau khi xác định không có nguy hiểm, đi qua trực tiếp mở rương nhỏ đặt ở phía trên ra.

Bên trong là một rương cá vàng nhỏ!

Tần Chi: !

Tần Chi bị màu vàng trước mắt làm hoa mắt, trái tim không thể ngăn chặn nhảy dựng lên “Bang bang”.

Tuy rằng, ngay từ đầu, cô chính là hướng về phía cá vàng nhỏ mà tới.

Nhưng cô chỉ là muốn gặp đại vận đào được một con cá vàng như vậy đã cảm thấy mỹ mãn.

Hôm nay, kinh hỉ tới bất ngờ không kịp đề phòng!

Chậm lại trong chốc lát, sau nhiều lần Tần Chi xác nhận với hệ thống cô có thể tùy thời lấy cá vàng nhỏ ra dùng, mà hệ thống đối với tài vật thế tục cũng không có hứng thú, mới bỏ rương nhỏ vào hệ thống không gian.

Sau đó, tâm thần Tần Chi đặt lên chiếc rương lớn hơn chút, nghĩ xem đây có phải là một rương cá vàng nhỏ khác hay không?

Tần Chi Cường nén kích động, mở rương ra.

A, không phải cá vàng nhỏ, mà là tràn đầy một rương ngọc thạch chất rất tốt cùng với một ít phù giấy, mấy chi bút phù, mấy khối tảng đá đỏ thẫm, một quyển sách cổ phiếm màu vàng, phía trên cùng còn có một phong thư phiếm vàng.

Giấy không niêm phong, Tần Chi cẩn thận rút giấy ra mở ra.

Thư là dùng chữ phồn thể viết, dặn dò ngọc thạch và cá vàng nhỏ, còn có sách cổ các loại, đều là do một vị phong thủy đại sư để lại cho người hữu duyên nguyện ý kế thừa y bát của ông ấy.

Vị đại sư huyền học này vào lúc người ta so đấu gặp ám toán, hơn nữa năm xưa tiết lộ thiên cơ quá mức nên bị cắn trả, tự biết kiếp mệnh tới.

Ông ấy sợ truyền thừa của mình đoạn tuyệt, nên để bí tịch sư môn và tích góp, sưu tầm cả đời của mình ở lại nơi này.

Chính ông ấy thì tìm một chỗ non xanh nước biếc chờ đợi mệnh kiếp phủ xuống.

Tần Chi xem xong thư, gần như không chút do dự tiếp nhận phần truyền thừa cách thời không này.

Làm lại một lần, cô hi vọng mình không còn là nông phụ kiếp trước chỉ biết vùi đầu khổ làm, đào đồ ăn trong đất, vất vả dưỡng dục con trai, cuối cùng lại bị mọi người hoàn toàn phủ định.

Cô hy vọng mình ngoại trừ “tiên tri” và hệ thống làm chỗ dựa, bản thân mình cũng có bản lĩnh không tầm thường.

Như vậy, cô mới có thể vào lúc người khác ra tay hãm hại chính mình, có năng lực phản sát.

Tần Chi nheo mắt lại, đáng tiếc, lúc ấy tin tức trong lời nói của người phụ nữ kia không nhiều lắm, cô không biết người phụ nữ kia cụ thể là ai, ở nơi nào.

Nếu không, cô cũng sẽ không bị động như vậy.

“Hệ thống, tôi quyết định học tập nội dung quyển sách cổ này.” Tần Chi nói với hệ thống.

Hệ thống ở trong mắt người khác có thể chính là máy móc lạnh như băng, nhưng ở trong mắt Tần Chi, đây là đồng bọn sẽ làm bạn với cô cả đời, chỉ thuộc về cô, có thể tin tưởng.

“Vậy tôi quét hình nội dung sách cổ xuống giúp cho ký chủ, sau đó, căn cứ nội dung bản sách cổ này chế định kế hoạch học tập thích hợp nhất cho ký chủ.” Hệ thống hồi đáp.

Tần Chi: ?

Cô chỉ là muốn nói với hệ thống chút dự định của mình, không nghĩ tới còn có vui vẻ ngoài ý muốn như vậy.

Hôm nay thật sự là ngày may mắn của cô!

Thấy Tần Chi không nói lời nào, hệ thống còn nói thêm: “Ký chủ quên tôi là hệ thống phụ trợ rồi, cô học tập kỹ năng, tôi đương nhiên sẽ phát huy tác dụng lớn nhất rồi.”

“Tôi sẽ từ trong cơ sở dữ liệu tìm kiếm một ít tư liệu đại sư huyền học phong thủy trảm yêu trừ ma, chuyển hóa chúng thành tràng cảnh hư cấu để dạy học. Lúc đó, cô có thể trực tiếp nhập tinh thần thể vào trong cảnh dạy học giả định, trực tiếp học tập kỹ năng.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp