Tạ Huyền Tế đứng phía sau Tưởng Minh Vi mà nàng ta không hề hay biết. Ngược lại, Mộ Minh Đường và Tạ Huyền Thần ngồi đối diện lại nhìn thấy rất rõ.
Mộ Minh Đường nhìn thoáng qua Tạ Huyền Tế đã tiến vào, nhưng hắn không nói gì, lặng lẽ ẩn sau lưng, dùng ánh mắt như đang cân nhắc mà nhìn Tưởng Minh Vi, không biết đang có suy tính gì. Còn Tưởng Minh Vi cũng thế, ánh mắt nàng ta hướng về phía Mộ Minh Đường và Tạ Huyền Thần, như thể đang suy nghĩ gì đó, đến mức mất tập trung khá lâu.
Mộ Minh Đường nhìn thấy nhưng lại không tỏ ra gì cả, Tạ Huyền Thần cũng vậy. Hai người vẫn trò chuyện bình thường, như thể hoàn toàn không nhận ra sự có mặt của Tạ Huyền Tế. Trong lòng Mộ Minh Đường âm thầm đặt cược, không biết Tưởng Minh Vi sẽ phát hiện ra Tạ Huyền Tế khi nào. Nhưng chưa kịp chờ Tưởng Minh Vi phát hiện, Tạ Huyền Tế đã không thể chịu được nữa.
Có lẽ không thể trách Tạ Huyền Tế, ánh mắt của Tưởng Minh Vi thật sự quá rõ ràng. Ngay cả Mộ Minh Đường ngồi cách xa thế này cũng thấy khó chịu thay cho hắn.
Dù không thể nghe rõ, nhưng Mộ Minh Đường cũng có thể đoán được bầu không khí giữa hai người bên kia chắc chắn không tốt. Tạ Huyền Tế nói một câu gì đó, Tưởng Minh Vi bối rối, cố gắng giữ bình tĩnh để che đậy, nhưng càng nói, sắc mặt của Tạ Huyền Tế càng trở nên tệ hơn.
Mộ Minh Đường nhân lúc rót trà đã khẽ nói với Tạ Huyền Thần: “Ta nghĩ, hai người đó về nhà sẽ cãi nhau cho mà xem.”
“Đâu cần phải đợi về nhà.” Tạ Huyền Thần nhận lấy ấm trà từ tay nàng, rót cho cả hai mỗi người một chén nước: “Giờ đã cãi nhau rồi kìa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play