Gọi quan sai đến?
Nghe thấy lời này, không ít người nghẹn lời, có người còn len lén quay lại nhìn Tạ Huyền Tế. Tạ Huyền Tế sắc mặt trầm xuống, không nói gì, người bên dưới cũng không dám động đậy.
Mộ Minh Đường nói xong, không một ai dám nhúc nhích. Nàng có chút tức giận, định quay qua hỏi Tạ Huyền Tế thì bên cạnh, Tạ Huyền Thần bỗng nhiên nhàn nhạt lên tiếng: "Sao? Giờ ngay cả ta cũng không thể sai khiến các ngươi nữa sao?"
Lời của Tạ Huyền Thần vừa cất lên, bầu không khí lập tức thay đổi hoàn toàn, sắc mặt mọi người đều thay đổi. Ngay cả Tạ Huyền Tế cũng bất giác trở nên căng thẳng: "Nhị ca..."
"Đã biết gọi ta một tiếng nhị ca thì làm theo lời nàng ấy nói. Các ngươi coi thường nàng ấy, cũng chính là coi thường ta." Tạ Huyền Thần nói xong thì cúi đầu ho khan vài tiếng, tiếng ho nhẹ nhàng nhưng kéo dài, trông hắn yếu ớt không chịu nổi gió. Nhưng những người có mặt ở đây, không ai dám thật sự coi hắn là một kẻ bệnh tật yếu đuối.
Đừng nhìn bề ngoài Tạ Huyền Thần gầy yếu hốc hác, ngay cả khi đang bệnh, hắn cũng có thể dễ dàng bẻ gãy cổ của một nam nhân khỏe mạnh. Tiếng ho của hắn vang lên khe khẽ, nhưng xung quanh, không ai dám động đậy hay phát ra bất kỳ âm thanh nào, tất cả đều im lặng chờ đợi.
Mộ Minh Đường đỡ cánh tay của Tạ Huyền Thần, nhẹ nhàng giúp hắn thuận khí. Vì cơn ho, đôi môi của hắn nổi lên màu đỏ tươi bất thường, ngay cả khóe mắt cũng phảng phất sắc đỏ. Ở khóe mắt hắn, nốt ruồi lệ càng thêm rực rỡ, có phần đáng sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT