Sáng hôm sau, khi Mộ Minh Đường tỉnh dậy, nàng phát hiện ra mình đã đổi sang một chiếc giường khác, điều này khiến nàng vô cùng kinh hãi.
Nàng giật mình tỉnh giấc, quay đầu lại thì nhìn thấy gương mặt quen thuộc ở bên cạnh, đầu óc nàng nhất thời không thể suy nghĩ được gì, cứ đờ ra một lúc lâu.
Tạ Huyền Thần bị động tác của nàng đánh thức. Hắn mở mắt ra, nhìn thoáng qua bầu trời bên ngoài rồi lại nằm trở lại, bình thản nhắm mắt như thể không hề nhận ra bên cạnh có thêm một người. Hoặc nếu có thêm một người, thì cũng chẳng phải chuyện gì đáng quan tâm.
Mộ Minh Đường ngồi trên giường, nhìn cảnh tượng mơ hồ đến kỳ lạ này, mơ mơ hồ hồ tự hỏi liệu có phải mình đang mơ không. Nàng ngồi đờ ra một lúc, sau đó cảm thấy cánh tay hơi lạnh, liền ôm chặt chăn quấn quanh người.
Nàng ngồi trên giường, từ góc độ này có thể thấy rõ dáng vẻ yên bình của Tạ Huyền Thần khi đang ngủ. Mộ Minh Đường nhìn hắn một hồi, cuối cùng không nhịn được, khẽ đẩy hắn một cái: "Ngài có nhớ đêm qua mình ngủ thế nào không?"
"Nhớ."
Mộ Minh Đường không biết phải nói gì, việc này thật khó để mở lời, hơn nữa nàng cảm thấy có chút tự huyễn hoặc. Nàng lưỡng lự một hồi, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi: "Ta nhớ là mình đã ngủ ở tiểu thất phía sau mà?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play