Sau khi Tưởng Minh Vi nói xong, những người ngồi cùng một lúc lâu vẫn không dám lên tiếng. Cuối cùng, nhóm bạn của Tưởng Minh Vi mỉm cười, lần lượt thay nhau lên tiếng: 
“Dù An Vương có cưng chiều An Vương phi, nhưng hai người họ vốn chẳng quen biết từ trước, thậm chí trước khi thành thân còn chưa từng gặp mặt, sao có thể so sánh với tình cảm sâu đậm giữa Tấn Vương và Minh Vi từ thuở nhỏ được.”
“Đúng vậy, phải như Minh Vi mới tốt. Tình cảm phu thê sâu nặng, lại có sở thích tao nhã giống nhau, cùng nhau ngâm thơ đối đáp thật là vui biết bao. Dù sao thì cưới thê tử phải cưới người hiền. Nếu phu quân không quan tâm, chỉ ném cho một đống tiền để tiêu pha, thì còn ra gì nữa?”
“Ta cũng thấy vậy. Minh Vi không chỉ cùng trượng phu tình cảm tốt đẹp, mà quản lý nội trạch cũng rất chu đáo, được cả họ hàng thân thích khen ngợi. Minh Vi, ngươi có bí quyết gì không, có thể truyền dạy cho chúng ta một chút được không?”
...
Những phu nhân không thuộc con ngõ Kiến An liếc nhìn nhau, khẽ nhếch mép cười mà không tham gia bàn luận.
Có lẽ là đụng trúng nỗi đau, nên mới nhảy dựng lên thế này? Nếu quả thực như Tưởng Minh Vi nói, rằng nàng không hề bận tâm, vậy tại sao lại phải nói nhiều đến thế?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play