Mộ Minh Đường quay trở lại, nghe thấy lời của Tạ Huyền Thần, vừa cảm thấy sợ hãi vừa thấy ngượng ngùng.
May mà nàng đột nhiên có một linh cảm, nếu không, hôm nay Tạ Huyền Thần và nàng sẽ bị bắt ngay tại trận. Mộ Minh Đường thở dài, ngồi xuống bên giường, nói: “Hắn là Tấn Vương, hắn muốn nghĩ thế nào, ta cũng không thể ngăn cản được. Rõ ràng ta đã nói thật với hắn rồi, nhưng hắn vẫn không tin.”
Tạ Huyền Thần không hứng thú với những chuyện nam nữ này, chỉ là nhân vật chính trong câu chuyện này, là đường đệ và thê tử của hắn, cảm giác trong lòng vẫn có chút lạ lẫm.
Tạ Huyền Thần nhìn Mộ Minh Đường, ánh mắt chứa đựng ý cười, nốt ruồi lệ được nụ cười tôn lên, thêm vài phần quyến rũ. Nhưng nụ cười của hắn lại không có chút ấm áp nào, giống như băng tuyết, bề ngoài nhìn đẹp đẽ, nhưng bên trong lại ẩn chứa những nguy hiểm, giống như giây phút tiếp theo bông hoa băng sẽ biến thành lưỡi kiếm, xuyên thấu trái tim đối phương.
Tạ Huyền Thần tự nhận mình có con mắt nhìn người không tệ, hắn nhìn Mộ Minh Đường một lúc lâu, phát hiện nàng không có vẻ gì là giả dối. Hắn có chút tò mò: “Ngươi và hắn mang danh nghĩa phu thê chưa cưới, cũng được ba bốn tháng rồi. Hắn hết lần này đến lần khác tìm ngươi, ngay cả hôn lễ cũng muốn đặc biệt báo cho ngươi, ngươi thật sự không lưu luyến hắn sao?”
“Không.” Mộ Minh Đường trả lời không chút do dự, thậm chí còn lộ ra vẻ tức giận: “Ta chỉ là không cam lòng. Tất cả mọi người đều nghĩ rằng ta yêu hắn sâu đậm, là hắn không thèm để ý đến ta, ngay cả hắn cũng nghĩ như vậy. Nực cười, diễn kịch thì ai mà không biết, từ đầu ta đã không thích hắn rồi.”
Lời nói của Mộ Minh Đường không giống như đang nói dối, nhưng Tạ Huyền Thần có chút nghi ngờ: “Thật sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT