"Không cần đâu." Chưa để Hộ Quốc Công nói hết, Phong Mục Đình đã trực tiếp từ chối.
Hộ Quốc Công ngẩn người, sau đó cười nhẹ, nâng chén rượu lên, ra hiệu cho Phong Mục Đình uống trước rồi nói tiếp.
Phong Mục Đình cũng nâng chén rượu, chạm cốc từ xa với ông ta.
Còn Tô Phù Liễu đang la hét ở cổng thì bắt đầu lo lắng. Y đã kêu đến mức này rồi, chẳng lẽ Phong Mục Đình không nghe thấy sao? Tại sao hắn vẫn chưa ra xem?
Y cắn răng, dồn chút sức lực cuối cùng, lớn tiếng hét: "Phong Mục Đình, ngươi bị điếc rồi sao!"
Chén rượu của Phong Mục Đình đã gần kề môi, nhưng khi nghe thấy Tô Phù Liễu đang mắng mình bên ngoài, hắn nhíu mày, đặt chén rượu xuống và bước tới cửa sổ, mở cửa ra.
Tô Phù Liễu thấy Phong Mục Đình cuối cùng cũng nghe thấy tiếng mình, nhìn thấy hắn vẫn an toàn, trái tim y mới tạm yên. Lúc này, Tô Dương cũng đã mang người đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play