Trong màn đêm tĩnh mịch tại một cánh đồng sen lớn loan toả hương thơm, ánh sáng Trăng rằm tháng bảy hôm nay đặc biệt nhiều linh khí nguồn linh khí tạo phúc cho sinh thực vật tu luyện.
Bỗng có một đóa sen lớn nhất đẹp nhất màu sắc cũng là tươi nhất chợt hé nở rộ phát ra ánh sáng cực đại ánh sáng này sáng hơn bao giờ hết làm cho cả cánh đồng ấy cũng sáng bừng lên khi ánh sáng từ từ thu lại từ chỗ đoá hoa ấy đột nhiên có một tia sáng màu hồng sẹt ngang, tia sáng ấy nhẹ đáp xuống mặt đất hiện hình là một tuyệt sắc giai nhân nữ tử loã lồ không mảnh vải che thân, làn da trắng noãn mái tóc đen dài gần đến đầu gối
Cô giương đôi mắt mơ màng ngẩng đầu nhìn ngắm xung quanh bỗng bên tai cô có tiếng trong trẻo nói " Chúc mừng cô nha, đã được làm người cố gắng chăm chỉ thêm vài năm có thì có thể một bước phi thăng thành tiên rồi" âm thanh phát ra từ một đóa hoa sen nhỏ
Cô bước đến nhẹ hỏi “ ngươi cố gắng cũng sẽ được như ta thôi, nhưng mà bây giờ ta phải làm gì tiếp theo đây ”
đang mỉm cười trò chuyện cùng đồng loại thì một lưỡi gươm sáng hoắc lạnh lùng đặt trên vai cô, cô giật mình xoay người nhìn lại mà không màn thanh kiếm sẽ chém trúng da thịt mình người con gái đang cầm kiếm không ngờ đến cô gái này lại hành động như vậy nhưng vẫn kịp phản ứng đủ nhanh để thu thanh kiếm về không để làm tổn thương cổ
Người con gái này là Thanh Nhi một cô gái trong làng vừa rồi trong lúc đang ngồi câu cá ở gần đây nhìn thấy hiện tượng lạ mới tò mò đến xem, thì chứng kiến sự việc này nghĩ rằng nàng ta là yêu quái mới rút kiếm muốn chất vấn
Tiểu Liên Hoa hơi nghiêng đầu nhìn Thanh Nhi vô tội và ngây ngô mở miệng cười “ Chào tỷ ”
Thanh Nhi nhìn thấy cô ấy loã lồ thân thể thì có hơi xấu hổ bèn cởi áo khoác của mình đưa cho ả xoay mặt chỗ khác miệng nói “ nè, mặc vào đi đừng để như vậy cô không biết ngại nhưng tôi thì có đó ”
nhận lấy chiếc áo mặc vào người cổ cười sáng láng nhìn Thanh Nhi cất giọng ngọt ngào “ cảm ơn tỷ, à phải rồi tỷ tên gì vậy ”
Giọng nói lạnh lùng “ ta là Thanh Nhi bà chủ của xưởng dệt vải tơ sen lớn nhất kinh thành ”
Tiểu Liên Hoa cất giọng “ hoá ra tỷ là bà chủ của chúng tôi sao ”
“ chủ, ngươi nói gì vậy, ngươi là ai tại sao giờ này lại có mặt ở đây”
Tiểu Liên cất giọng non nớt trẻ con “ đây là nhà của muội mà ”
Thanh Nhi mất kiên nhẫn mở miệng như quát
“ ngươi còn không nói thì ta sẽ đưa ngươi lên quan ”
Tiểu Liên bị vẻ mặt của Thanh Nhi doạ sợ “ muội nói thật mà, muội chính là tinh linh chui ra từ hoa sen”
Chứng kiến cảnh vừa rồi Thanh Nhi cũng không có mấy phần nghi ngờ, ả bèn nói" thôi được ta tạm tin ngươi giờ này cũng khuya rỉ ngươi lại ngốc như vậy ở ngoài đường thì rất nguy hiểm chi bằng ngươi đến chỗ ta ở đi ngày mai ngươi muốn đi đâu thì đi"
" thật sao, tỷ thật tốt bụng " Tiểu Liên tiến tới nắm tay ả được ả kéo đi vào một ngôi nhà khang trang giữa phố cũng không xa lắm
vào trong nhà Tiểu Liên vì hiếu kì mà sờ mó hết món này đến món kia một hồi sau Thanh Nhi cất tiếng gọi “ Ả yêu quái kia nước ta đã pha xong rồi này ngươi hãy vào tắm đi ”
Tiểu Liên nghe theo tiếng gọi thì đi đến phòng tắm đó là một cái thùng gỗ lớn cổ liền vận pháp lực nhảy vào làm nước bắn hết lên người Thanh Nhi đang đứng cạnh, vỗ trán lắc đầu cô ấy đành đi xách thêm vài thùng khác đổ vào cùng may vẫn còn nước ấm nếu không sẽ phải để cho ả tắm bằng nước lạnh rồi
Thanh Nhi dùng búi vải mềm nhẹ chà lưng cho ả, cô ấy lúc nào cũng như vậy ngoài cứng trong mềm rõ ràng là miệng lúc nào cũng nói những lời cay độc nhất dùng vẻ mặt lạnh lùng nhất để đối đãi với chúng sinh nhưng hành động của cổ thì quả thật là quá ấm áp rồi làm sao lòng người không tan chảy được chứ
yêu tinh nhỏ tay nghịch nước miệng cười rất vui vẻ “ Tỷ tỷ nhìn đi nước mát lắm ”
Thanh Nhi mỉm cười “ may cho cô là tôi đã đun nhiều nước ấm đấy, nếu không thì cô đã thành sen đông đá rồi ”
“ Thanh Nhi tỷ tỷ là thương muội nhất ”
“ à đúng rồi yêu tinh, hôm nay cô mới vừa thành người thế đã có tên chưa ”
“ muội vẫn chưa có ”
“ ta cũng không thể cứ gọi cô là yêu tinh hoài được hay là để ta tạm tìm cho cô một cái tên nhé khi nào cô không thích dùng tên đó nữa cũng có thể đổi ”
Tiểu yêu khoanh tay lên thành bể nhìn cô ấy ánh mắt trông chờ
“ Nơi đây là Trịnh gia thôn hay là cô cũng theo họ Trịnh đi khi có người hỏi thì cô hãy nói là biểu muội của ta, ta sẽ che cho cô ”
tiểu Yêu vỗ tay mừng gỡ “ hay quá hay quá muội đã chính thức lắm muội muội của tỷ rồi ”
Thanh Nhi che miệng cười dịu dàng " đã có họ rồi chỉ thiếu mỗi tên thôi " nói rồi cô ấy nhìn xuống vết bớt hình hoa sen hồng trên lưng ả rồi lại liếc mắt nhìn ra khung cửa sổ
“ đêm nay trăng rất sáng cô lại là hoa sen hoá thân thế cứ gọi cô là Trịnh Nguyệt Liên đi”
“ tên này hay quá muội rất thích ”