Tần Vĩnh Thọ gật gật đầu, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng, vì thế ông liền kéo cô qua một bên, hỏi: "Đúng rồi, cháu và Lâm Khiên dù sao cũng học chung trường với nhau. Vậy ở trường học cháu có thấy thằng bé có mâu thuẫn gì với ai không?"
Phương Thanh Nghiên làm sao chú ý được tới những thứ này, cô đành phải lắc đầu nói thật: 'Cháu chưa từng gặp cậu ấy ở trường."
"Ngày đầu tiên khai giảng thằng bé đã bị người ta đả thương đến phải nằm viện, cháu không gặp cũng là chuyện rất bình thường." Tần Vĩnh Thọ lắc đầu thở dài nói.
Phương Thanh Nghiên tất nhiên là đã nghe ra có chuyện gì đó không thích hợp ở đây. Ngày đầu tiên khai giảng đã bị người ta đả thương đến phải nằm viện... Người đó, không phải là cô chứ?
Nếu nói như vậy, thì Lâm Khiên chính là tên nam sinh lớp trên cố ý hù dọa bọn họ?
Phương Thanh Nghiên hồi tưởng lại vết bâm tím trên má trái của Lâm Khiên, còn có một vài phản xạ có điều kiện khi né tránh cô, trong lúc nhất thời cô như đã hiểu ra hết tất cả.
Cô cùng Tần Viện không may trở thành trò đùa của người ta cũng không phải là ngẫu nhiên, rõ ràng tất cả mọi chuyện đều là do cái tên Lâm Khiên ấu trĩ này muốn trả thù mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT