"Khụ, khụ...' Lâm Khiên bị sặc không ngừng ho. Cơm khô nhét hết vào miệng, ngay cả một ngụm nước canh cũng không có, vì thế hắn nghẹn đến cả hai má đều đã ửng đỏ.
Phương Thanh Nghiên thấy Tần Thục Huệ lo lắng nhìn sang bên đây, liền vội giải thích với bà: "Cậu ấy ăn nhanh nên mới như thế, xem ra thật sự đói bụng rồi."
Tần Thục Huệ nhanh chóng rót ly nước đưa tới, nói: "Mau cho cậu ấy uống chút nước đi."
Phương Thanh Nghiên nhận lấy ly nước, cười híp mắt nói: "Mẹ, mẹ cứ chăm sóc cho chú Hồng thật tốt đi, bên này giao cho con là được rồi."
Tần Thục Huệ gật đầu, bà liếc nhìn Lâm Khiên một cái, thấy hắn đúng là không có việc gì mới yên tâm đi ăn cơm với Hồng Minh Viễn.
Phương Thanh Nghiên thừa dịp mẹ cô không để ý bên này, trực tiếp bóp chặt hai má Lâm Khiên, khiến hắn há miệng to ra, sau đó cô đem ly nước trong tay rót hết vào trong miệng hắn.
Lâm Khiên nổi giận, theo phản xạ có điều kiện đẩy ly nước trong tay Phương Thanh Nghiên ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT