Hàn Thời Yến tức thì lộ vẻ đồng cảm.
“Trương Xuân Đình tính tình bạo ngược, mưa nắng thất thường. Ta nghe nói lúc nhỏ ông ta sống bằng nghề đánh cá, cô gọi ông ta là ‘hải yêu’ mà để ông ta nghe được, e rằng ông ta thực sự sẽ vặn gãy cổ cô mất.”
Vừa nói, hắn vừa gõ gõ lên cửa xe ngựa: “Tới Hoàng Thành Ty.”
Sau đó lại tựa người vào xe, lục lọi một hồi, lôi ra được một hộp đồ ăn: “Dù sao cũng là đi chịu chết, chẳng bằng làm con quỷ no bụng cho rồi.”
Cố Thậm Vi không khách khí, mở nắp hộp lấy ra một miếng bánh hạnh nhân, nhét vào miệng.
Vừa nhai, nàng vừa nói lèm bèm: “Lời này có lý. Gọi ông ta là hải yêu thì đã sao, Ngụy Trường Mệnh còn lén gọi ông ta là hải cẩu kia kìa.”
Hoàng Thành Ty cách phủ Khai Phong không xa, chỉ dăm ba lời đã đến nơi. Thấy xe ngừng lại, Cố Thậm Vi chẳng đợi Hàn Thời Yến mở miệng, đã nhanh tay xách theo hộp đồ ăn nhảy xuống xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play