Mai Cẩm đã chịu đựng qua được đêm đó, đến ngày hôm sau, dược tính của Hồng hoàn còn sót lại trong cơ thể đã hết nhưng cô lại đổ bệnh, rơi vào trạng thái suy nhược không phấn chấn, mãi đến hơn nửa tháng sau mới dần dần bình phục.
Những ngày qua Hà Cô vẫn luôn ở lại chăm sóc cô, cho đến hai ngày trước, Mai Cẩm cảm thấy áy náy cứ luôn cảm ơn bà mãi, Hà Cô thấy cô đã khỏe lên rất nhiều, bấy giờ mới trở về Long Thành. Tất nhiên, bởi vì đổ bệnh cho nên trong khoảng thời gian này Mai Cẩm đóng cửa không khám bệnh nữa. Ngày hôm sau sau một giấc ngủ trưa thức dậy, cô thấy cả người thoải mái rất có tinh thần, nằm trên giường một lát cô đứng dậy đi ra khỏi phòng, thấy A Bảo A Nhung đang ngồi dưới hàng hiên chơi đùa với sợi dây hoa, bốn tay vừa linh hoạt đảo ngược vừa thì thầm trò chuyện.
Gần đây Triết Nha đi xưởng chế tạo binh khí ở Long Thành, Mai Cẩm biết chuyện đã đón A Nhung tới chỗ mình ở. Tính cách cô bé cũng đã trở nên cởi mở hơn nhiều. Nhìn thấy Mai Cẩm đi ra, vội buông dây hoa xuống chạy tới đỡ lấy cô. A Bảo cũng cầm cái ghế tre tới để cô ngồi.
Mai Cẩm ngồi xuống, bảo hai người tiếp tục chơi, cô ở bên cạnh xem.
Xung quanh rất yên tĩnh, ngoại trừ tiếng hai cô gái nhỏ vừa nghịch dây hoa vừa ríu rít trò chuyện, bên tai cũng chỉ có tiếng chim hót từ trên tán cây gần đó.
– Mai nương tử ơi, tỷ có chơi không ạ?
A Nhung quay đầu lại mời Mai Cẩm chơi trò xếp dây hoa cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play