Edit + Beta: Cù lão bản
Cảm xúc của Goddy có chút suy sụp, bạn tốt đột nhiên mất tích là đả kích rất lớn đối với hắn và hai người bạn còn lại.
“Quả nhiên lời đồn là không thể tin, bất quá hiện tại Slytherin thật sự rất nguy hiểm, mọi người đều không muốn cùng bọn họ kết giao.”
Harry thật lo lắng, hiện tại cậu là người thừa kế học viện, tự nhiên lo lắng bốn học viện sẽ vì sự bài bố của Dumbledore mà sụp đổ.
“Ngươi đi theo ta, Rowena và Helga cũng nên biết tình huống hiện tại của các học viện.”
Goddy nói xong, bức họa trên tường bị dời đi, trước mặt Harry xuất hiện một thông đạo.
“Vâng.”
Harry đi vào.
“Lumos.”
Đũa phép phát ra ánh sáng màu xanh chiếu sáng con đường để cậu không đến mức phải lần lần mò mò. Đi đến cuối, một cánh cửa có biểu tượng của bốn học viện ngăn lại. Cẩn thận quan sát một chút, cậu lấy thanh gươm Gryffindor đặt lên chi trước biểu tượng sư tử của Gryffindor.
“Ầmm!”
Cửa bị mở ra, một mật thất được bố trí cực kỳ đơn giản xuất hiện trước mặt cậu. Trên tường có bốn bức họa, trong đó có ba bức có người, còn lại một bức trống. Giữa phòng có một trận pháp, bốn hướng mỗi hướng có một biểu tượng đại diện cho bốn học viện.
“Ha ha, ta thắng, ta đã nói làm gì có chuyện Harry không đến chứ.”
Goddy nói với hai nữ sĩ trong bức họa.
“Thoạt nhìn hắn càng thích hợp với Ravenclaw của ta.”
Rowena công khai cướp người, làm cho Goddy oa oa kêu to.
“Ta thấy hắn thành thật thiện lương, đúng khẩu vị của ta.”
Helga cũng thêm một chân, Goddy hai bên thụ địch không biết nên tìm ai giúp đỡ.
“Ha ha ha, thì ra bốn đầu sỏ cũng không khác gì người thường nha.”
Harry đỡ tường cười không ngừng, không tính vị Slytherin thần bí kia thì ba người khác rõ ràng cùng người thường không có gì khác nhau, ngoại trừ bọn họ có ma lực cường đại và là người sáng lập nên Hogwarts.
“Vốn chẳng có gì khác nhau, chỉ là người đời sau đem chúng ta phóng đại, cảm thấy chúng ta không gì không làm được.”
Rowena thật sự thích vị hậu nhân này của Goddy, trên người cậu có phẩm chất của cả bốn học viện. Harry nhìn thấy ba người họ không kích động như đã nghĩ, chỉ là đơn thuần xem như trưởng bối mà đối đãi.
“Xin lỗi, vừa rồi thất lễ. Nữ sĩ Rowena, nữ sĩ Helga, thật cao hứng khi nhìn thấy các ngài.”
Harry hơi hơi khom lưng thực hiện lễ nghi quý tộc. Gặp được ba trong bốn vị đầu sỏ làm cậu hưng phấn còn hơn giết chết Voldemort. Chỉ là vì chiến tranh, cậu đã học được mặc kệ phải đối mặt bao nhiêu khó khăn đều phải bình tĩnh. Cho nên dù trong lòng Harry đã cao hứng đến nhảy dựng lên nhưng bên ngoài vẫn là vẻ lạnh nhạt giống như bình thường.
“Chúng ta tha thứ ngươi, Harry bảo bối, ngươi thật sự lớn lên ở thế giới Muggle sao?”
Helga thấy Harry ưu nhã khéo léo, rõ ràng chính là một tiểu quý tộc được giáo dục rất tốt.
“Không biết Goddy có nói cho các ngài chưa, ta là từ tương lai trùng sinh trở về.”
Harry biết hiện tại mỗi lời nói cử động của mình cực kỳ không phù hợp với nơi cậu đã từng sinh sống, nhưng ai rảnh mà quản chuyện này chứ, dù có gợi ra hoài nghi của Dumbledore thì cậu cũng không muốn bản thân ấm ức.
“Hắn có nói, chỉ là loại sự tình này có chút không thể tưởng tượng được. Bất quá ngươi có huyết thống Thần thú Phượng hoàng thì cũng không kỳ quái, Goddy từng nói Phượng hoàng có thể trùng sinh.”
Trí nhớ của Rowena vẫn tốt như vậy, ngàn năm trước nói qua mà giờ vẫn còn nhớ rõ.
“Đúng vậy, chỉ là có một việc ta cảm thấy rất kỳ quái.”
Harry đem ánh mắt dừng trên người Goddy, Goddy lạnh nhạt cười.
“Ta biết ngươi sẽ hỏi, ta không có thức tỉnh huyết thống Phượng hoàng, mà là huyết thống Sư tử Hoàng kim. Không thì ngươi nghĩ rằng vì sao ta sẽ lấy sư tử để đại diện cho Gryffindor mà không phải là Phượng hoàng.”
“Nhưng mà, ngài là con trai của Phượng hoàng, thế mà ngay cả ngài cũng không thức tỉnh.”
Harry cảm thấy tổ tiên đời thứ hai nhà cậu thật sự rất may mắn, ngay cả Goddy còn không có thức tỉnh huyết thống vậy mà ông lại làm được nha.
“Harry, huyết thống là một thứ rất kỳ diệu. Ta không thức tỉnh huyết thống Phượng hoàng thì chỉ có thể nói ta không có phẩm chất của Phượng hoàng, mọi đặc điểm của Phượng hoàng đều không hề thấy được trên người ta.”
Goddy tựa như một vị trưởng bối cẩn thận chỉ bảo con cháu mình, hơn nữa dựa trên huyết thống mà nói thì Harry đích thật là hậu đại của hắn.
“Phượng hoàng đại biểu cho bất tử, tổ tiên đời thứ hai hẳn là còn sống, vậy ngài ấy đã đi nơi nào?”
Harry không cho rằng tổ tiên đời thứ hai đã thức tỉnh huyết thống Phượng hoàng mà sẽ chết, chắc chắn ông còn sống ở góc nào đó trên đời này.
“Hắn bị mẹ của ta mang trở lại một quốc gia cổ xưa thần bí ở phương Đông, nơi có thánh địa của Phượng hoàng.”
“Ta cũng sẽ bị mang đi sao?”
Tuy Harry ghét bị nhóm người nào đó ở Thế giới phép thuật bài bố, nhưng cũng không có nghĩa là cậu muốn rời nước Anh.
“Không, nếu như ngươi không muốn.”
“Có lẽ có một ngày ta sẽ đi, nhưng không phải hiện tại. Nơi này còn rất nhiều việc ta không bỏ xuống được. Còn Hogwarts nữa, nó là ngôi nhà của tất cả phù thủy chúng ta, ta không thể để nó lại bị chiến tranh hủy hoại.”
Harry thật sự rất yêu Hogwarts, cho dù ở đây cậu từng nhận lấy đau khổ, nhưng cũng từng trải qua hạnh phúc.
“Đứa nhỏ, ngươi nguyện ý bảo vệ ngôi nhà này sao?”
Helga dịu dàng nhìn Harry, muốn từ trong ánh mắt nhìn đến linh hồn của cậu.
“Ta nguyện ý, cho nên ta mới quay về.”
Harry thản nhiên đối mặt với ánh mắt của Helga, cậu không có giấu diếm càng không có lừa gạt, cho nên cậu có thể nhìn thẳng vào hết thảy.
“Tuy rằng thiếu Sasa, nhưng có quyền thừa kế ba học viện cũng đủ để áp chế Dumbledore đi!”
Trong ánh mắt tràn ngập trí tuệ của Rowena đầy ý cười. Con gái nàng đã trở thành hồn ma, mà Helga không có lưu lại hậu đại, Salazar thì không biết tung tích, hậu đại của hắn lại càng mang đến tai nạn mang tính hủy diệt cho Hogwarts. Vì thế Harry liền trở thành người thừa kế duy nhất của bọn họ, mặc kệ là đối với Dumbledore hay là đối với người thừa kế Slytherin, quyền lợi của ba học viện có thể giúp cậu ngăn chặn bọn người kia khống chế Hogwarts.
“Cái gì? Nữ sĩ Rowena và nữ sĩ Helga cũng muốn ta kế thừa học viện sao?”
Harry thật sự trợn tròn mắt, cậu bất quá là cùng Goddy đi đến mật thất của bốn đầu sỏ, vì cái gì hiện tại cậu lại thành người thừa kế của ba học viện a.
“Đúng vậy, đứa nhỏ. Hiện tại ngươi là người thừa kế còn sống duy nhất của chúng ta, Voldemort kia không tính là còn sống, cho nên ngươi là hậu đại duy nhất mà người sáng lập bốn học viện lưu lại. Chúng ta không thể thay thế Salazar đưa ra quyết định, nhưng ngươi có thể kế thừa ba học viện do chúng ta lập ra. Nếu có một ngày có thể gặp được Salazar, hắn nhất định cũng sẽ đồng ý.”
Trong giọng nói bi thương của Goddy mang theo chút vui mừng, bốn người bọn họ cuối cùng cũng có một hậu đại còn sống.
“Ta sẽ khiến Hogwarts tiếp tục đứng vững, nếu nơi này bị hủy, ngài Slytherin trở về sẽ không tìm thấy các ngươi.”
Harry nhìn ba vị sáng lập dù qua ngàn năm vẫn cố chấp như cũ, bọn họ chờ một người không biết ở nơi nào suốt ngàn năm, tấm lòng kiên định này đáng giá để bất kì ai tôn trọng.
“Cảm ơn ngươi Harry. Mau lên, đem máu nhỏ lên biểu tượng học viện của ba chúng ta.”
Rowena chỉ vào trận pháp ở giữa phòng, hình ảnh sư tử, lửng và ưng sáng lên. Harry đi đến trong trận, lần lượt nhỏ máu của mình lên ba biểu tượng. Ba hình ảnh càng ngày càng sáng, thẳng đến khi ba đoàn ánh sáng đỏ lam vàng bay vào mi tâm của cậu.
Harry và ba học viện của Hogwarts ký kết khế ước, thẳng đến khi cậu chết mới thôi, ba học viện nhận cậu làm chủ nhân, chịu sự khống chế của cậu. Harry còn cảm giác được, trừ Slytherin, ba học viện khác không hề che giấu trước mặt cậu, bao gồm mật thất cũng mở ra trước mặt cậu.
Cùng lúc đó, dòng họ của Harry lại phát sinh biến hóa, hiện tại biến thành Harry James Potter Peverell Hufflepuff Ravenclaw Gryffindor. Nếu bên ngoài mà biết cậu kế thừa ba học viện, các phù thủy chắc sẽ rất điên cuồng, còn Fudge thì sẽ nghĩ cách để từ chỗ Harry lấy được di sản của ba nhà sáng lập. Tuy nhiên, hiện tại Harry có quyền lợi khiến tòa thành che giấu tên của mình, cho nên những người khác nhìn thấy vẫn là Harry Potter Peverell Gryffindor.
Bởi vì Harry kế thừa, Hogwarts phát sinh biến hóa rất nhỏ, ví dụ như hồn ma và bức họa thuộc ba học viện đều im lặng, còn có các sinh vật trong Rừng Cấm và Hồ Đen cũng đều nhìn về hướng Hogwarts. Nhưng những biến hóa này đều không rõ ràng, ngay cả Dumbledore là hiệu trưởng cũng không có phát hiện, tất cả các bức họa đều đối với cụ bảo trì im lặng.
Chỉ có một người, hắn cảm giác được biến hóa của tòa thành, từ trên giường ngồi dậy. Lẳng lặng nhìn về hướng mật thất nơi Harry đang đứng, qua nửa giờ mới nằm trở về tiếp tục ngủ.
“Cảm giác như thế nào, Harry?”
Goddy cười hì hì hỏi.
“Rất kỳ quái, trừ Slytherin vẫn là một mảng tối tăm thì Gryffindor, Ravenclaw và Hufflepuff chưa từng giống như bây giờ hiện lên trong đầu ta. Mật đạo, mật thất đều rất rõ ràng. Còn có Rừng Cấm và Hồ Đen, trước kia cảm thấy rất nguy hiểm, hiện tại đều không có cảm giác đáng sợ.”
Harry thành thật nói ra cảm giác của bản thân, kỳ quái thì kỳ quái nhưng lại rất thoải mái.
“Đây là đương nhiên, vì ngươi không có trở thành người thừa kế của Slytherin cho nên nó sẽ không mở ra cho ngươi. Mà mật thất và mật đạo chỉ cần là thuộc về ba học viện đều mở ra cho ngươi, còn sinh vật trong Rừng Cấm và Hồ Đen thì vì khế ước nên bọn họ không thể làm tổn thương người thừa kế của chúng ta.”
Helga dịu dàng giải thích, hiện tại quyền lợi của Harry đối với Hogwarts gần bằng bốn nhà sáng lập, ngay cả Dumbledore là hiệu trưởng song chỉ cần Harry không muốn cho cụ biết chuyện gì thì tòa thành cũng sẽ không nói cho cụ.
“Quá tốt, như vậy ta có thể biết bên trong tòa thành đã phát sinh chuyện gì, đem nguy hiểm bóp chết ở trong nôi.”
Harry nghĩ tới Quirrell, lần này Bạch kỳ mã trong Rừng Cấm sẽ không bị hắn sát hại.
“Harry, đừng mạo hiểm. Tuy ngươi kế thừa ba trong bốn học viện nhưng ngươi còn chưa trưởng thành, khả năng gặp nguy hiểm vẫn rất lớn.”
Goddy cảnh cáo, Harry dù có trùng sinh thì thân thể của cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ.