Edit + Beta: Cù lão bản

Bước về hướng bàn dài Gryffindor, đi đến chỗ ngồi của huynh trưởng. Nếu không trốn được Gryffindor, vậy thì cậu sẽ khiến cho Gryffindor thay đổi.

Dưới ánh mắt của Harry, Percy không tự chủ được mà tránh ra. Tuy trong lòng Percy không tình nguyện nhưng khí thế của Harry quá cường đại, các phù thủy nhỏ không phản kháng được.

Ngồi ở vị trí vốn thuộc về Percy, Harry không có vì vậy mà cao hứng một chút nào.

“Từ hôm nay trở đi, Gryffindor sẽ không còn là Gryffindor trước đây. Tự đại, lỗ mãng, loại nghĩa xấu này ta không hi vọng lại nghe được. Gryffindor là dũng cảm và trí tuệ cùng tồn tại, mà không phải giống một đám ngốc chỉ xem mặt ngoài liền dễ dàng tin tưởng bất kì ai.”

Lời Harry nói ở học viện Gryffindor gợi ra sóng to gió lớn. Ai cũng không nghĩ đến, Cứu thế chủ của Thế giới phép thuật đồng thời là người thừa kế Gryffindor lại nói những lời như vậy đối với học viện của mình. Người duy nhất không có vì lời nói của cậu mà sinh ra dao động lại là nam sinh thần bí Sara Slyn. Hắn dường như nghe được điều gì thú vị, khóe miệng nhẹ nhàng câu lên.

Cứu thế chủ Thế giới phép thuật sao? Có ý tứ, xem ra cậu ta càng thích hợp với  Slytherin chứ không phải Gryffindor. Xì, sư tử ngu có gì thú vị, độc xà mới thú vị a~!

“Lời này của mày là có ý gì?”

Ron Weasley nhảy ra.

Y vốn không thích việc anh trai mình bị Harry cướp chỗ ngồi. Tuy nó là người thừa kế Gryffindor, nhưng cũng quá kiêu ngạo đi, giống hệt độc xà Slytherin khiến người ta chán ghét.

“Ta có ý tứ gì còn cần phải nói với ngươi sao, Ron Weasley?”

Harry tháo xuống kính mắt không gọng xoa xoa mi tâm, dược Cận thị đợi đến lúc cậu 14 tuổi hãy uống, hiện tại cậu còn muốn tiếp tục làm một Potter cận thị. Bất quá thời điểm biến thành Phượng hoàng thị lực của cậu lại rất tốt, không biết vì cái gì biến lại hình người mắt lại cận thị.

“Weasley, ngồi xuống!”

Giáo sư McGonagall rốt cuộc từ trong lời nói của Harry phục hồi tinh thần, nhìn thấy Ron giống đứa ngốc chất vấn Harry, vị nữ sĩ công chính này tức giận rồi. Trước tiên khoan hãy bàn đến lời Harry nói có đúng hay không, bằng vào thân phận người thừa kế học viện của Harry thì con trai nhỏ nhà Weasley không thể hét vào mặt cậu.

“Nhưng mà giáo sư, nó rất vô lễ.”

Ron vĩnh viễn không biết cái gì là nhận sai, ở trong mắt y bản thân vĩnh viễn không sai, sai đều là người khác.

“Vô lễ là em, không muốn cô đuổi em ra khỏi Gryffindor thì câm miệng!”

“Bốp bốp bốp bốp…”

Mặt Harry trầm xuống, mấy cái bát trên bàn giáo viên đều vỡ nát. Ma lực thâm hậu làm giáo sư và các học sinh kinh hãi. Đây chính là thực lực của Cứu thế chủ sao? Nụ cười hòa ái luôn luôn thường trực trên mặt Dumbledore cũng biến mất, Snape cũng kinh ngạc. Thằng nhóc này ngoại trừ tướng mạo tương đồng với cha mẹ còn lại đều không hề có nửa điểm tương tự.

“Mày, mày, mày…”

Ron bị dọa choáng váng, bởi vì một cái bát nổ tung trước mặt y.

“Dọn dẹp sạch sẽ.”

Harry lạnh lùng nhìn y một cái, đột nhiên nói. Chỉ thấy mấy cái bát vỡ trên bàn tất cả đều biến mất không thấy, lại thấy xuất hiện từng cái bát mới hoàn chỉnh.

“Harry, bình tĩnh một chút.”

Giáo sư McGonagall đặt một bàn tay trên vai Harry, bà không biết phải làm thế nào để Harry không tức giận nữa. Vừa rồi ma lực dao động thật đáng sợ, từ trên người cậu bà cảm nhận được ma lực cường đại giống như Dumbledore vậy. Đương nhiên giáo sư McGonagall công chính sẽ không nói chuyện này cho Dumbledore, cái nhìn của bà đối với Dumbledore đang thay đổi. Bà cảm giác được có một số việc không thể lại nói với Dumbledore, ví dụ như chuyện của Harry.

“Cảm ơn ngài, giáo sư McGonagall. Em về nghỉ ngơi trước, hi vọng phòng đã an bài xong. Còn nữa, buổi tối ngày mai Gryffindor sẽ tiến hành thủ tịch chiến, ta hi vọng đến lúc đó không có ai vắng mặt.”

Harry đứng lên, trên quần áo không có chút tro bụi. Động tác ưu nhã của cậu nói cho mọi người ở đây biết cậu là một quý tộc, hơn nữa là một đại quý tộc có danh tiếng.

Về phần chế độ thủ tịch, ngàn năm trước bốn học viện đều có, nhưng hiện tại trừ Slytherin ra thì ba viện còn lại đều không còn giữ chế độ đó nữa. Mà điều Harry cần phải làm là khôi phục lại chế độ đó, giúp cậu thuận lợi quản lý học viện Gryffindor.

“Đương nhiên, hiện tại con có thể trở về phòng nghỉ ngơi. Phòng của con nằm ở tầng cao nhất của tháp Gryffindor, mật khẩu là ‘Phượng hoàng’.”

Giáo sư McGonagall nhanh chóng nói xong, kỳ thật có một điều bà không nói, gian phòng đó là chỗ ở của Gryffindor ngàn năm trước.

Đối với chế độ thủ tịch, giáo sư McGonagall không có phản đối. Bà cũng hi vọng Harry có thể thay đổi Gryffindor hiện tại. Về phần Dumbledore, bà cũng không còn tín nhiệm cụ như trước. Cuộc sống gần như là bị ngược đãi của Harry làm Nữ vương Sư tử sinh ra ý kiến rất lớn đối với Dumbledore. Đương nhiên không chỉ có mình bà, Snape và vài giáo sư biết chân tướng cũng như vậy.

“Con rất cảm ơn. Đưa bữa tối vào phòng ta, nhớ kỹ ta không dùng nước bí đỏ.”

Harry nói xong quay về phía các giáo sư hành lễ rồi rời khỏi đại sảnh. Về phần một câu cuối là nói cho các gia tinh Hogwarts, chúng nó sẽ dựa theo lời người thừa kế học viện mà làm, đây là khế ước cũng là ước định. Thân phận người thừa kế của Harry cho cậu rất nhiều quyền lợi ở Gryffindor, ví dụ như tất cả những thứ thuộc về Gryffindor đều sẽ nghe lệnh cậu, bao gồm gia tinh, bức họa và hồn ma.

Đương nhiên, sau khi Harry rời đi mọi người có phản ứng gì cũng không gợi lên nổi hứng thú của cậu. Chế độ thủ tịch sẽ mang lại thay đổi gì cho Gryffindor hiện tại cũng không ai biết.

“Rất soái nha Harry, thì ra Gryffindor chân chính không giống như một đứa ngốc.”

Draco tán thưởng nói, cậu dùng ánh mắt sùng kính nhìn bóng dáng Harry rời đi.

“Draco, cậu mà không ăn thì sẽ đói bụng.”

Blaise mạnh mẽ xoay mặt Draco trở về. Cho dù muốn sùng bái cũng phải ăn xong bữa tối rồi hãy nói, đến lúc không người ai mà quản cậu sùng bái ai.

“Nói thật, tớ bắt đầu mê Harry rồi đó.”

Pansy phất phất tóc, nếu Harry lại nổi bật nữa cô nhất định sẽ cưa đổ cậu.

“Tin tớ đi, Harry sẽ không chấp nhận.”

Draco chọn bít tết và nước bí đỏ, đối với ảo tưởng của Pansy cậu tuyệt đối không ủng hộ. Không biết vì sao, nhưng Draco biết Harry sẽ không thích Pansy.

“Tớ ghét cậu, Draco.”

Pansy bưng một ly sữa chậm rãi uống, quý tộc cũng cần làm đẹp. Đối với Draco đánh vỡ ảo tưởng của mình, cô tỏ vẻ về sau sẽ trả thù lại.

“Vinh hạnh của tớ.”

Nhếch mép, cậu mới không thèm để ý lời Pansy nói đâu. Thân là người thừa kế nhà Malfoy cái gì cũng đều phải làm được tốt nhất, bao gồm cả tính kế và ngụy trang.

Phụt, trẻ con quả nhiên rất thú vị!

Sara Slyn nghe ba quý tộc nhỏ bên cạnh nói chuyện mà trong lòng cười to. Quả nhiên hắn vẫn thích độc xà nhất, đặc biệt đám tiểu độc xà. Trở về Slytherin thật sự là quá tốt, chỉ là thật thất vọng khi không có bọn họ ở đây.

******

Trở lại chỗ ở suốt bảy năm sau này ở Hogwarts của Harry, phòng được quét tước rất sạch sẽ. Khiến Harry cảm giác kỳ quái là, bố trí của chỗ này căn bản một chút cũng không giống Gryffindor, ngược lại rất quý tộc. Từ trang sức cổ xưa quý giá có thể nhìn ra được chủ nhân trước kia của căn phòng là một quý tộc. Còn có rất nhiều bộ sách trân quý chứng minh chủ nhân cũ là một người yêu thích đọc sách.

Mở ra một quyển sách, cái tên được kí bên trên khiến Harry trợn mắt.

Godric Gryffindor, thì ra trước kia nơi này là chỗ ở của người sáng lập học viện sao? Harry khép lại sách, ngồi trên sô pha mềm mại. Tuy không biết vì lí do gì mà giáo sư McGonagall lại an bài mình ở chỗ này, nhưng Harry thật cao hứng. Bởi vì chỗ này là nơi ở của tổ tiên, ở trong này có thể cảm nhận được một Gryffindor càng chân thật, không phải giống như trong sách viết không biết có bao nhiêu phần là giả.

“Xem nào xem nào, có một cậu bé vào ở.”

Trong phòng đột nhiên vang lên một giọng nói sang sảng, Harry rút ra đũa phép hướng về phía thanh âm phát ra.

“Ấy, cậu bé, đừng khẩn trương. Ta chỉ là một bức họa, không thể làm tổn thương ngươi a.”

Trên tường đối diện có một bức họa của một nam tử, tóc vàng mắt lam, khuôn mặt anh tuấn. Không thể nghi ngờ rằng nam nhân trong bức họa này có sự hấp dẫn rất lớn đối với phụ nữ.

“Ngươi là ai?”

Harry thu hồi đũa phép, nhưng tinh thần không hề buông lỏng.

“Godric Gryffindor.”

Nam nhân trên bức họa nói, thành công khiến Harry biến thành tượng đá.

“Gạt người!”

Harry hỗn độn trong gió. Thế giới này sụp đổ rồi sao? Cậu có thể cảm giác được ngay cả bức họa cũng không bình thường.

“Căn phòng ngươi đang ở ngàn năm trước là phòng của ta, nhóc con nếu không có huyết thống của ta thì không vào được đâu.”

Godric mặt đầy nghiêm túc nhìn Harry, không nghĩ tới trong số hậu duệ của con gái mình ngoại trừ cháu ngoại cũng có người thức tỉnh huyết thống Phượng hoàng.

“Thật xin lỗi, chỉ là ta quá mức chấn kinh. Thật vui khi được gặp ngài, ngài Gryffindor.”

Harry là đứa trẻ ngoan, biết sai có thể sửa.

“Gọi ta Goddy là được, ngươi cũng là Gryffindor không phải sao?”

Harry trợn to mắt, thoạt nhìn Godric thật thích cậu nha. Dù gì thì, Harry cũng là hậu đại của hắn, hiện tại lại là người thừa kế học viện Gryffindor. Bắt đầu từ lúc Harry vừa mới bước chân vào Hogwarts hắn liền biết sự tồn tại của cậu.

“Được, Goddy.”

Harry ngồi trên thảm lông dày, trong lòng ôm một cái gối ôm mềm mềm. Cùng Goddy hàn huyên những chuyện đã xảy ra trăm năm qua, ngay cả chuyện cậu trùng sinh trở về cũng nói.

“Goddy, đối với Gryffindor hiện tại ta thật lo lắng. Nếu cứ tiếp tục như vậy ta sợ Gryffindor sẽ hủy trên tay Dumbledore. Người ngu không sợ, chỉ sợ không tự hiểu lấy mình. Nhưng hiển nhiên bây giờ phần lớn học sinh Gryffindor đều không hiểu điều đó.”

“Harry, hiện tại ngươi mới là người thừa kế, phải làm như thế nào không cần hỏi ta. Đối với hiệu trưởng Hogwarts, dẫu ta chưa từng gặp lão nhưng từ chỗ các bức họa khác nghe chuyện của lão thì lão không phải một hiệu trưởng tốt. Ta và Salazar là bạn tốt, chúng ta chưa từng cãi nhau. Về phần trong sách nhắc tới Salazar vì cãi nhau với ta mà rời Hogwarts là chuyện hoàn toàn vô căn cứ. Tuy chúng ta không biết vì sao Sara lại rời đi nhưng nghìn năm qua ta, Rowena và Helga vẫn luôn đợi hắn.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play