[TN 60] Mang Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn

Chương 8: Cháo Khoai Lang


1 tháng

trướctiếp

“Vợ A Xuyên, cô làm món gì ngon thế? Mùi vị thơm như vậy?”

Trần Hạ Nguyệt đang xử lý mũi bí đỏ thì nghe được thanh âm của một người phụ nữ, lúc cô nhìn qua phát hiện đối phương đứng ở bên ngoài tường vây nhà mình nhìn cô, hẳn là nói chuyện với cô.

“Buổi trưa các cô làm gì ăn ngon rồi mà? Buổi tối này còn làm thơm như vậy?” Người phụ nữ vẻ mặt tò mò.

Trần Hạ Nguyệt nhìn đối phương, cô vừa mới gả vào đại đội Vân Hà, không quen thuộc với người trong đội, nhưng đối phương cô vẫn là có biết, lúc trước Trương Trình Xuyên có giới thiệu với cô, là chị dâu nhà hàng xóm bên cạnh, tên là Hồ Hiểu Mai.

“Là chị dâu Hiểu Mai ạ.” Trần Hạ Nguyệt mỉm cười nói, “Buổi trưa chỉ làm chút thịt thừa tối hôm qua, buổi tối cũng không làm gì, em chỉ làm chút cháo khoai lang.”

“Khoai lang? Khoai lang sao? Em làm cháo khoai lang? Mùi vị thơm như vậy?” Hồ Hiểu Mai cực kỳ kinh ngạc, hít hít mũi nghiêm túc xác nhận mùi vị thì phát hiện thật đúng là mùi khoai lang.

Khoai lang các cô ấy cũng không phải chưa từng ăn, thế nào lại cảm giác không có thơm như vợ mới Trương gia làm?

“Chị dâu, chị cũng biết cảnh tượng năm nay này cứ như vậy, cho dù nhà mẹ đẻ em mua đồ trong thành cũng cần phiếu, tiệc rượu ngày hôm qua đã tốn không ít đồ. Hôm nay đương nhiên không có gì, thật sự là cơm khoai lang.” Trần Hạ Nguyệt mỉm cười nói.

Cô nói cũng không sai, cô nấu cháo khoai lang, ngoại trừ khoai lang ra thì gì cũng không thêm, đường không có, muối cũng không thêm.

“Cũng đúng, chị nghe nói cha mẹ đẻ của vợ A Xuyên là sư phụ già* của nhà máy thực phẩm, trù nghệ nhất định rất tốt. Em nhất định có học theo cha em, như vậy em làm cơm khoai lang thơm như vậy cũng có đạo lý.” Hồ Hiểu Mai cũng không phải là người không nói đạo lý, càn quấy, Trần Hạ Nguyệt giải thích cô ấy thật đúng là nghe lọt tai.

(*Sư phụ ở đây nghĩa khá rộng, vừa là đầu bếp, vừa là người có tay nghề, vừa là người có kinh nghiệm lâu năm, nên mình vẫn để là sư phụ nhé)

Hơn nữa làm hàng xóm Hồ Hiểu Mai cũng biết lai lịch con dâu nhỏ Trương gia, nhà mẹ đẻ có ba người làm việc ở nhà máy thực phẩm, hơn nữa cha nhà mẹ đẻ cô còn là sư phụ già của nhà máy thực phẩm, thuộc bên đầu bếp.

Nghe nói lúc trước có người còn tới nhà máy thực phẩm muốn đào ông ấy đi nhà hàng quốc doanh làm đầu bếp, nhưng người ta cảm thấy nhà máy thực phẩm rất tốt, cứ thế làm ở nhà máy thực phẩm làm nhiều năm.

Trần Hạ Nguyệt cười híp mắt nói, “Đúng, đều là theo cha tôi học. Thân thể tôi không tốt lắm, cho nên cha tôi dạy tôi một ít đồ ăn không phí sức lực, hầm canh nấu cháo gì gì đó.”

Trần Hạ Nguyệt nói cũng không sai, có được ký ức nguyên chủ cô cũng có biết, Trần gia xem như là cưng chiều cô cũng không có để cô thật sự gì cũng không làm, mười ngón không dính nước xuân nghe ra thì rất cưng, nhưng là tuyệt đối là sẽ chiều người tới hư.

Năm nay xem như cưng chiều đứa nhỏ như thế nào, người Trần gia cũng sẽ không thật sự để cô gì cũng không làm, giặt quần áo gì đó không để cô giặt cả nhà, nhưng nấu cơm nhất định phải học được.

Ba Trần gia là sư phụ già, tổ tiên Trần gia chính là trù thần, tuy không cao lớn như ngự trù, nhưng tay nghề truyền thừa cũng rất tốt.

Ba Trần bận tâm thân thể con gái nhà mình không tốt lắm, không thể luyện tập các loại công việc như lắc môi, đao công, nhưng nấu canh, nấu cháo các loại vẫn có thể học.

Đương nhiên đao công gì gì đó thì mặc dù sẽ không yêu cầu con gái dùng đao quá nặng, tốc độ thái rau nhanh, nhưng cũng cần luyện chút, chậm chút cũng không sao, nhưng đao công cũng không đến mức không biết một chút.

Đương nhiên niên đại này không có nhiều thứ để nguyên chủ luyện tập, cho nên đao công của nguyên chủ không tốt nhưng cũng không kém, tay nghề nấu cháo và nấu canh cũng không tệ lắm.

Hồ Hiểu Mai vẫn gật gật đầu, lời này cô ấy tin.

“Lát nữa cháo khoai lang nấu xong, em múc một chén cho chị dâu nếm thử tay nghề của em.” Trần Hạ Nguyệt mỉm cười nói, cô cũng không phải nghèo mà hào phóng, đánh sưng mặt giả mập mạp, mà là có được nông trường nên cô không thiếu lương thực thôi.

Chỉ là một chén cháo khoai lang, không đến mức keo kiệt đến không cho chị dâu hàng xóm nếm thử xem.

“Vậy chị chờ đồ ăn ngon của em.” Hồ Hiểu Mai cười ha hả nói, “Không nói với em nữa, chị cũng phải về nấu cơm, người trong nhà cũng sắp tan việc rồi.”

“Chị dâu bận đi, em cũng bận chút.” Trần Hạ Nguyệt nói với Hồ Hiểu Mai, nhìn bóng lưng Hồ Hiểu Mai rời đi cười cười, tính cách chị Hồ này không tệ lắm, có thể ở chung.

Trần Hạ Nguyệt kiếp trước tuy rằng xem như là trạch nữ, nhưng khi cô làm blogger cũng cần cùng rất nhiều người giao tiếp, dù sao cô không phải loại chủ blog làm ruộng mỹ thực, chỉ cần chế tác mỹ thực mà thôi, cho nên cũng cần giao tiếp nhiều với người khác.

Cũng vì giao tiếp với người khác nhiều, cô có thể nhìn ra được có vài người dễ ở chung, có vài người không dễ ở chung lắm. Đương nhiên cao thâm hơn thì cô không nhìn ra, nhưng Hồ Hiểu Mai tương đối dễ hiểu, Trần Hạ Nguyệt hơi nhìn ra được cô ấy là một người dễ ở chung.

Chờ sau khi Trần Hạ Nguyệt nhặt xong gân lá bí đỏ, cháo khoai lang đã nấu xong, cô không nấu rất loãng nhưng cũng không đặc lắm, khoai lang thì cho hơi nhiều.

Trần Hạ Nguyệt múc cháo vào trong chậu lớn đặt ở một bên hạ nhiệt độ dần, Trần Hạ Nguyệt thích ăn đồ nguội chút, cơm mới ra nồi cô không thích ăn.

Trần Hạ Nguyệt gọt vỏ mướp rồi nấu canh, lại thêm một chút thịt mỡ còn dư lại giữa trưa cắt thành từng miếng nhỏ xào ra dầu, xào có hơi vàng nhạt rồi thêm nước nấu ngọn bí đỏ.

Người khác ăn nọn bí đỏ thì thích xào, nhưng Trần Hạ Nguyệt thích nấu canh, cho dù là cho vào canh gà nấu lên hay là cho vào canh xương heo, canh thịt heo để nấu, mùi vị đều rất ngon.

Sau khi chuẩn bị xong cơm tối, Trần Hạ Nguyệt bưng thức ăn lên bàn, lúc này trời còn chưa tối, còn chưa tới lúc tan làm, Trần Hạ Nguyệt đi cho gà ăn.

Trong nhà chỉ nuôi một con gà mái đẻ trứng, heo thì khẳng định cũng không nuôi trong nhà, đều là do đại đội nuôi. Trần Hạ Nguyệt chỉ cần đút cho một con gà là được, lúc cất quần áo phơi nắng trong sân, ba người Trương Trình Xuyên đã trở lại.

Trần Hạ Nguyệt múc một chén cháo khoai lang đưa cho Trương Trình Xuyên, nói, “Vừa rồi gặp chị Hồ ở nhà bên cạnh, nói với chị ấy một tiếng cho chị ấy nếm thử cháo khoai lang em làm, anh giúp em cầm tới nhà bên cạnh đi?”

Trương Trình Xuyên lắc đầu nói, “Chị Hồ là nữ, em bảo anh đi đưa đồ ăn cho chị ấy? Việc này vẫn là em đi đi, thuận tiện giao tiếp với chị Hồ, sau này em cũng có người nói chuyện.”

Trần Hạ Nguyệt nghe anh nói như vậy, nghĩ nghĩ cũng cảm thấy anh nói rất đúng, “Vậy em cầm đi cho chị dâu Hồ nếm thử, anh cùng cha mẹ ăn cơm đi trước, không cần chờ em, để lại cho em bát cháo khoai lang và ít đồ ăn là được.”

Trương Trình Xuyên gật đầu nói, “Em đi đi.”

Trần Hạ Nguyệt bưng bát từ trong nhà đi ra, dựa theo phương hướng Trương Trình Xuyên chỉ tìm được nhà chị dâu Hồ, nhìn người Vương ăn cơm trong sân có hơi ngượng ngùng.

Đụng vào giờ cơm của người ta, có hơi xấu hổ.

“Chị Hồ.” Tuy rằng xấu hổ, nhưng Trần Hạ Nguyệt vẫn gọi Hồ Hiểu Mai một tiếng.

Hồ Hiểu Mai nghe thấy có người gọi mình thì nghi ngờ quay đầu lại, lúc nhìn thấy là Trần Hạ Nguyệt còn cười, “Sao em lại tới đây?”

“Đang muốn ăn cơm, còn không phải vừa mới nói cho chị nếm thử cơm khoai lang em làm sao? Nên bưng cho chị một chén lại đây.” Trần Hạ Nguyệt nói.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp