[TN 60] Mang Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn

Chương 38: Đốt Ngói


1 tháng

trướctiếp

Chu Kiến Nghiệp cho dù là trong nội dung truyện hay là trong nội dung sách gốc đều là người đàn ông nhân phẩm không tệ, có khả năng lại cưng chiều vợ, hơn nữa về sau sẽ làm giàu, trở thành người thắng trong cuộc đời.

Về phần Chu Kiến Nghiệp ở cùng một chỗ với nguyên nữ chính hay là cùng một chỗ với Diệp Vân, Trần Hạ Nguyệt không phát biểu ý kiến gì, dù sao cho dù là Chu Kiến Nghiệp hay là Diệp Vân thậm chí là nguyên nữ chính, đều không liên quan đến cô.

Khi hai vợ chồng Trương Trình Xuyên và Trần Hạ Nguyệt thảo luận chuyện này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, đại đội trưởng cũng bị đám thanh niên trí thức này nháo đến phiền lòng, trực tiếp đuổi người đi.

Đầu óc có bệnh sao? Người ta có phân gia hay không thì liên quan gì đến đám người ngoài các người? Việc này nếu thật sự dựa theo ý tứ của đám thanh niên trí thức kia, vậy sau này trong đại đội nhà ai muốn chia nhà đều phải tìm người ngoài tới làm ầm ĩ để trưởng bối chia nhà? Không thể mở ra tiền lệ này.

Trần Hạ Nguyệt đứng ở bên cạnh Trương Trình Xuyên nhìn đại đội trưởng đuổi đám thanh niên trí thức này đi, sau đó nghiêm túc nói với người Chu gia, “Nhà các người có chia hay không tôi không quản được, nhưng yên tĩnh chút.” 

“Nhất là các ngươi.” Lời này của đại đội trưởng là nói với lão thái thái Chu gia và mẹ Chu Kiến Nghiệp, hai người này chính là người có sức chiến đấu mạnh nhất Chu gia, đấu võ mồm với những người khác trong đại đội cho tới bây giờ cũng chưa từng rơi vào thế hạ phong.

Cũng không phải hai người bọn họ có đạo lý cỡ nào, mà là các bà không nói đạo lý, càn quấy đến những người khác không muốn so đo với các bà.

Lão thái thái Chu gia và mẹ Chu Kiến Nghiệp đều là cùng một nhà đi ra, mẹ Chu Kiến Nghiệp còn phải gọi lão thái thái một tiếng cô họ.

Đối với cô cháu tác oai tác quái ở Chu gia này không ai quản được, những người khác Chu gia cũng vì có cô cháu này mà sống tương đối tốt, đương nhiên dung túng các bà.

Nhưng đại đội trưởng lại không muốn nuông chiều các bà, ông không quản được hai cô cháu, mẹ chồng nàng dâu này làm gì, các bà muốn nô dịch con nhà mình ông không quản được, nhưng nếu tạo những mâu thuẫn khác trong đại đội thì tuyệt đối không được.

Tựa như lần này nếu như Chu gia thật sự bị nhóm thanh niên trí thức ép chia nhà, như vậy những người khác trong đại đội thì sao? Bọn họ có thể vì nhìn thấy tiền lệ Chu gia, cũng tìm tới thanh niên trí thức để nhóm thanh niên trí thức giúp mình chia nhà hay không?

Đại đội trưởng vì tránh phiền toái không cần thiết, đương nhiên ấn chuyện này xuống.

Chuyện ở riêng phải xem mỗi nhà có chương trình gì, cũng không phải dựa vào áp lực của người ngoài mà chia.

Chờ một đám người đều giải tán, Trần Hạ Nguyệt đi theo Trương Trình Xuyên trên đường về nhà rất tò mò hỏi, “Anh nói xem, Chu Kiến Nghiệp và thanh niên trí thức Diệp kia sẽ kết hôn không?”

“Khó.” Trương Trình Xuyên lắc đầu nói, “Nếu không có chuyện thanh niên trí thức ép Chu gia chia nhà, Chu gia cắn răng cũng nhận mối hôn sự này, nhưng hiện tại náo loạn như vậy, Chu gia sẽ không đồng ý cưới một người vợ còn chưa vào cửa đã ép nhà chồng chia nhà.” 

Trần Hạ Nguyệt cũng hiểu được đạo lý này, thời đại này rất ít khi ở riêng, nhân khẩu nhiều như Trương gia cho nên không muốn chen chúc cùng nhau vì thế ở riêng không tính là quá nhiều.

Chu gia lúc trước đều vì đè ép Chu Kiến Nghiệp mà không kiếm vợ cho anh ấy, không cho anh ấy kết hôn, hiện tại làm sao có thể nhận một đứa con dâu đòi Chu Kiến Nghiệp chia ra sống một mình?

Ở trong tiểu thuyết cũng là như vậy, Diệp Vân lăn qua lăn lại ở Chu gia hồi lâu cũng không có thể khiến Chu gia nhả ra để cô ta và Chu Kiến Nghiệp kết hôn, nguyên nữ chính bị Chu gia ghét bỏ trong nguyên văn còn có vẻ càng thêm khiến Chu gia hài lòng hơn so với Diệp Vân.

Lúc Trần Hạ Nguyệt đọc truyện thì không thấy Diệp Vân và Chu Kiến Nghiệp kết hôn, sau đó cô bỏ truyện, cho nên không biết cuối cùng có tu thành chính quả hay không.

Thao tác Diệp Vân còn chưa kết hôn đã trực tiếp bắt người ta đi ép Chu gia chia nhà này thật sự làm cho người ta không biết nói gì, nhưng mà suy nghĩ một lát về tuổi trước khi cô ta xuyên qua thì hiểu được, đối phương chỉ là học sinh phổ thông mười mấy tuổi mà thôi.

Trước khi Diệp Vân xuyên qua là nữ sinh nhỏ thích nằm mơ thích xem tiểu thuyết, thích ảo tưởng mình sau khi xuyên qua nên làm thế nào thành Mary Sue, thành tích học tập không cao không thấp, hơn nữa cô ta chỉ là học sinh lớp 11 còn không phải lớp 12.

Sau khi xuyên qua để ý nam chính nguyên tác rất cưng vợ lại lớn lên cao lớn đẹp trai thật đúng là rất bình thường, nhưng hành vi làm ra lại giống như gia tăng không ít trở ngại cho mình và Chu Kiến Nghiệp.

Trần Hạ Nguyệt cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình không nhàm chán, dù sao có Diệp Vân là nữ chính xuyên qua và nguyên nữ chính bản địa và nam chính Chu Kiến Nghiệp này tồn tại, cuộc sống sau này hẳn sẽ rất náo nhiệt.

Hơn nữa người Chu gia cũng không phải là đèn cạn dầu gì, Diệp Vân nếu không phải có hệ thống, sẽ không có khả năng đấu đến phong sinh thủy khởi với Chu gia.

Chuyện của Chu Kiến Nghiệp và Diệp Vân làm cho đại đội Vân Hà náo nhiệt vài phần, tất cả mọi người đang nghị luận chuyện Diệp Vân còn chưa gả vào Chu gia đã ép người ta chia nhà, chuyện này khiến ấn tượng của người trong thôn đối với thanh niên trí thức kém đi rất nhiều.

Vốn thanh niên trí thức ở trong thôn an phận, tuy rằng tất cả mọi người không chân chính xem thanh niên trí thức là người cùng thôn, cũng cũng sẽ không làm khó thanh niên trí thức.

Nhưng mà sau khi xảy ra chuyện lần này, ấn tượng của mọi người trong đại đội đối với thanh niên trí thức rất kém, đều cảm thấy bọn họ chính là người xen vào việc của người khác, đều là quá nhàn rỗi.

Đại đội trưởng còn chia công việc tương đối nặng cho nhóm thanh niên trí thức, cho dù lúc trước Diệp Vân “rơi xuống nước” cũng không tránh khỏi, đại đội trưởng rất rõ ràng chuyện nhóm thanh niên trí thức ầm ĩ này đều là do Diệp Vân làm ngọn nguồn, ông ấy sẽ không cảm thấy Diệp Vân vô tội cỡ nào.

Vân Hà đại đội mười năm trước đã có thanh niên trí thức tới, quan hệ của thanh niên trí thức thế nào ông ấy làm sao có thể không biết? Lần này lại vì Diệp Vân mà bức bách người khác ở riêng, không phải Diệp Vân khuyến khích thì còn có thể là ai?

Trước kia cũng không phải không có nữ thanh niên trí thức gả cho người trong đại đội, sao chưa từng thấy bọn họ ầm ĩ như vậy? Đến phiên Diệp Vân, lại nháo bắt nhà chồng tương lai của nữ thanh niên trí thức chia nhà?

Nhưng mà nhóm thanh niên trí thức như thế nào, Trần Hạ Nguyệt cũng không có liên quan gì, dù sao cô cũng không xuống đất, Trương Trình Xuyên và thanh niên trí thức cũng không có giao tình gì, cho nên cuộc sống của cô nên sống như thế nào vẫn là sống như thế đó.

Hôm nay, thời tiết bắt đầu âm u từ buổi sáng, đợi đến gần giữa trưa rốt cục trời mưa, Trần Hạ Nguyệt nhìn phòng bếp bị dột xoa xoa trán.

Nhà của Trương gia trước khi kết hôn đã được sửa chữa, nhưng chỉ sửa phòng ngủ của vợ chồng Trương Đức Bình và phòng ngủ của Trương Trình Xuyên, phòng khác và phòng bếp bên này không sửa.

Trời vừa mưa không lâu thì nhà bếp bị dột. May mắn chỗ dột không nhiều lắm, cũng không làm ướt bếp lò, nếu không Trần Hạ Nguyệt sẽ phát điên.

Lúc trời mưa củi ướt hoặc là lúc bếp lò ướt không bật lửa được, thật sự sẽ khiến người ta tức điên lên.

“Trong nhà chỗ dột cũng rất nhiều, phải tu sửa.” Trần Hạ Nguyệt bất đắc dĩ nói.

“Không có ngói khó làm gì được.” Trương Trình Xuyên bất đắc dĩ nói, trước khi kết hôn mua ngói đã rất khó, cũng chỉ đủ sửa nóc nhà hai phòng trong nhà, muốn sửa những nóc nhà khác rất khó.

“Tự mình đốt không được sao?” Trần Hạ Nguyệt hỏi, tuy rằng trước kia cô chưa từng đốt gạch ngói, nhưng cô đã từng thấy lò gạch rồi.

Khi còn bé cách thôn các cô có lò gạch, bên kia đốt gạch đốt ngói cô cũng đã thấy rồi, cho nên cô không rõ vì sao bên này có tiền vì sao không mua được gạch.

Kiếp trước cô khi còn bé là vì trong nhà nghèo cho nên mua không nổi ngói sửa nóc nhà, nhưng là hiện tại cô có tiền, vì sao không mua được ngói?

“Tự mình đốt?” Trương Trình Xuyên kinh ngạc nhìn về phía vợ mình.

Trần Hạ Nguyệt hỏi, “Anh còn xây một lò đất nướng bánh mì đấy, dựa theo hình thức này thử xem, lò gạch hẳn là cũng không phải rất khó đâu? Dù sao anh cũng không cần thường xuyên đi làm.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp