[TN 60] Mang Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn

Chương 37: Gặp Lại


1 tháng

trướctiếp

Cũng giống như Trương Trình Xuyên châm chọc, đại đội trưởng và mấy vị trưởng bối Chu gia đều vô cùng đau đầu, trong lòng cũng đang châm chọc đám thanh niên trí thức này xen vào việc của người khác, Chu gia người ta có chia nhà hay không thì liên quan gì đến bọn họ?

“Tôi hỏi mấy người việc này có liên quan gì với mấy người? Đừng nói thanh niên trí thức Diệp và Chu Kiến Nghiệp không liên quan, cho dù hai người bọn họ kết hôn, Chu gia có chia nhà hay không có quan hệ gì với các người?” Đại đội trưởng sắc mặt đen kịt đến chất vấn nói.

“Mấy năm nay đối tốt với các người quá, cho nên mấy người phiêu đúng không? Nhà người ta không chia nhà thôn người chúng ta còn không có tư cách nói, có liên quan gì tới thanh niên trí thức?” Đại đội trưởng vẫy vẫy tay nói, “Nhanh chóng trở về, nháo gì chứ?”

Mới sáng sớm đã gây ra chuyện lớn như vậy thật sự là làm cho đại đội trưởng cực kì khó chịu, ông ấy có rất nhiều phải chuyện có làm được không? Cho dù hiện tại không phải làm việc đồng áng, ông ấy cũng không phải là nhân vật lớn ngày kiếm vạn đồng gì, nhưng ông ấy cũng không rảnh được không?

“Đại đội trưởng, ông cũng không thể bởi vì Chu gia là bản địa đại đội Vân Hà mà thiên vị bọn họ...” Thanh niên trí thức nói lời này là một cô gái mười bảy mười tám tuổi trẻ tuổi vẻ mặt chính nghĩa nói.

“Chu gia đối với Chu Kiến Nghiệp như thế nào mọi người cũng đều biết, chẳng lẽ chúng tôi có thể trơ mắt nhìn chị Diệp Vân gả đến Chu gia bị bọn họ nô dịch sao? Đương nhiên là phải thừa dịp chị Diệp Vân gả vào ở riêng.”

“Đại đội trưởng, chúng tôi cũng không phải nhất định phải quản chuyện này, mà là vì tốt cho đồng chí Diệp Vân và đồng chí Chu Kiến Nghiệp. Đồng chí Chu Kiến Nghiệp thân là con cái không dễ đề nghị chia nhà, vậy chúng tôi là người nhà mẹ đẻ của Diệp Vân, có thể giúp cô ấy nói ra chứ.” Một nam thanh niên trí thức nói theo.

Đại đội trưởng xoa xoa trán, chuyện gì xảy ra vậy? Đám thanh niên trí thức này đột nhiên hỏng đầu rồi? Nói thì hiên ngang lẫm liệt, nhưng chút đạo lý cũng không có?

“Nhà chúng tao có chia nhà hay không thì liên quan gì đến đám thanh niên trí thức các người? A?” Chu gia lão thái thái chửi ầm lên, “Nhà chúng tao sống rất tốt, các người cố ý bới móc đúng không? Còn có Diệp Vân kia, ai nói với các người Kiến Nghiệp nhà chúng ta muốn kết hôn với cô ta?”

“Thật sự là buồn cười, dựa theo các người nói là Kiến Nghiệp nhà chúng ta cứu Diệp Vân đúng không? Cô ta không báo đáp ân cứu mạng xem như xong, bây giờ còn tính toán hủy Kiến Nghiệp đúng không? Hủy Chu gia chúng ta đúng không?”

“Thím Chu gia, chính bà tự hỏi lòng mình mấy năm nay đối với Chu Kiến Nghiệp như thế nào, chúng tôi là đồng bạn của chị Diệp Vân đương nhiên quan tâm đến cuộc sống sau này của chị ấy, vì không muốn chị ấy bị các người chèn ép như Chu Kiến Nghiệp tới chèn ép chị ấy, chúng tôi đương nhiên phải tranh thủ chia nhà.” Một nữ thanh niên trí thức khác cũng rất chính nghĩa nói.

“Nhà chúng tôi không chia nhà hay không đến tột cùng có liên quan gì với các người?” Mẹ Chu Kiến Nghiệp cũng tức giận, đầu óc đám thanh niên trí thức này có bệnh sao?

Người bên ngoài cũng đang nghị luận sôi nổi, không rõ hôm nay xảy ra chuyện gì, đám thanh niên trí thức này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Vì sao không có lý cũng có thể đúng lý hợp tình như vậy?

“A Xuyên.” Trần Hạ Nguyệt cũng tới, cô ở nhà nhàm chán nghe thấy Chu gia xảy ra chuyện này nên tới, hiện tại cũng thấy được Trương Trình Xuyên đang nói chuyện với Trương Thường Quân.

Trương Trình Xuyên nhìn thấy vợ mình, vẫy tay với cô, chờ cô đi đến bên cạnh mình mới quan tâm hỏi, “Hôm nay có chỗ nào không thoải mái không?”

“Em có hơi tò mò.” Trần Hạ Nguyệt mỉm cười nói, bát quái là bản tính con người, cô nghe được Chu gia bên này xảy ra chuyện thì cực kì tò mò, cho nên tới xem bát quái một lát.

“Em dâu cũng tới rồi, A Xuyên che chở cho em dâu, đừng để cô ấy bị đụng vào.” Trương Thường Quân cười ha hả lên tiếng chào hỏi Trần Hạ Nguyệt rồi tiếp tục xem bát quái, Trương Trình Xuyên thì vẫn là để lại cho vợ anh đi thôi.

“Đã xảy ra chuyện gì? Chu gia rất náo nhiệt nhỉ.” Trần Hạ Nguyệt gả đến đại đội Vân Hà chưa đến một tháng, lại vì nguyên nhân thân thể không thường xuyên ra ngoài, cho nên căn bản không nhận ra hết mọi người ở đại đội.

Mà nhà Chu Kiến Nghiệp cách nhà Trương Trình Xuyên cũng không tính là gần, Trần Hạ Nguyệt căn bản không biết Chu Kiến Nghiệp này, lúc này rất tò mò đã xảy ra chuyện gì.

 “Hẳn là thanh niên trí thức rơi xuống nước, Chu Kiến Nghiệp anh hùng cứu mỹ nhân, kết quả người bên thanh niên trí thức tới bảo Chu gia chia Chu Kiến Nghiệp ra ngoài sống một mình, để thanh niên trí thức Diệp và Chu Kiến Nghiệp kết hôn.” Trương Trình Xuyên biểu tình một lời khó nói giải thích.

Chu Kiến Nghiệp? Thanh niên trí thức Diệp? Rơi xuống nước? Thanh niên trí thức bức bách Chu gia chia nhà? Trần Hạ Nguyệt nghe đến đó khẽ nhíu mày, sao cô có cảm giác nghe quen quen?

Trần Hạ Nguyệt kiếp trước mặc dù là một blogger ẩm thực, nhưng cô ngoại trừ sở thích ẩm thực này cũng có sở thích khác, đó chính là đọc tiểu thuyết.

Tiểu thuyết Trần Hạ Nguyệt đọc đại đa số đều là văn làm ruộng và văn mỹ thực, có đôi khi cũng sẽ xem các loại truyện khác. Cho nên, cô rất quen thuộc với hai danh xưng Chu Kiến Nghiệp và thanh niên trí thức Diệp.

Trần Hạ Nguyệt cẩn thận hồi tưởng một lát mới nhớ ra, đây không phải là tiểu thuyết cô theo đọc lúc trước sao? Chỉ là cô theo đọc còn chưa được một nửa, đã cảm giác truyện niên đại này không phù hợp khẩu vị của cô nên vứt luôn.

Nội dung truyện đại khái chính là nữ chính Diệp Vân là người xuyên sách, cô ấy dẫn theo một hệ thống xuyên không đến thập niên sáu mươi, sau đó phát hiện Chu Kiến Nghiệp là nam chính trong tiểu thuyết, nhớ tới thiết lập Chu Kiến Nghiệp có khả năng chiều vợ trong tiểu thuyết, cho nên thiết kế cách kéo gần quan hệ với Chu Kiến Nghiệp, muốn gả cho Chu Kiến Nghiệp.

Hệ thống của nữ chính không phải hệ thống nông trường giống như của Trần Hạ Nguyệt, mục đích của hệ thống của cô ta là để cho ký chủ gả cho Chu Kiến Nghiệp, đạt được hảo cảm của Chu Kiến Nghiệp, cùng Chu Kiến Nghiệp tiến triển như thế nào đó sẽ có thể đạt được khen thưởng gì đó.

Mà mở đầu câu chuyện chính là, lúc nữ chính giặt quần áo cố ý ngã xuống nước để Chu Kiến Nghiệp cứu, cô ta còn đặc biệt chọn độ sâu đại khái vượt qua một mét trở lên, đại khái ngã xuống đoạn sông chừng một mét năm.

Rất “trùng hợp” bị những người khác của khu nhà thanh niên trí thức thấy được Chu Kiến Nghiệp cứu Diệp Vân, khi đó quần áo hai người đã ướt, Chu Kiến Nghiệp còn ôm Diệp Vân, cho nên dưới tình huống như vậy bọn họ vì không để lời đồn đãi quấy nhiễu mọi người cũng chỉ có thể kết hôn.

Mà lúc Diệp Vân đọc sách thì vô cùng không thích người nhà của Chu Kiến Nghiệp, sau khi nguyên nữ chính gả cho Chu Kiến Nghiệp thì bị người nhà Chu hành hạ rất nhiều, tuy rằng cô ấy có thể phản kích lại, nhưng Diệp Vân lại không muốn đấu cực phẩm, thầm nghĩ một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.

Cho nên cô ta dựa vào kỹ năng mới đổi từ điểm tích lũy kiếm được từ tiết mục “Anh hùng cứu mỹ nhân” vừa mới nãy với Chu Kiến Nghiệp, khiến người của khu nhà thanh niên trí thức đứng ở phía mình vô điều kiện, giúp mình tạo áp lực với Chu gia, chia Chu Kiến Nghiệp ra sống một mình.

Trần Hạ Nguyệt nhìn nữ chính giống như rất sảng khoái, nhưng mà cô không có tâm tình xem từng chương từng chương mà sẽ nhảy xem, chờ cô ấy nhảy đến chương thu phí thì nhìn thấy cảnh Diệp Vân đang cùng nguyên nữ chính đấu nhau, nguyên nữ chính sử dụng các loại cách hãm hại Diệp Vân.

Nhìn thấy thế cô cảm thấy không hợp khẩu vị của mình, nên bỏ truyện. Cô không thích truyện đấu cực phẩm đấu tình địch, lớn tuổi thì muốn đọc truyện thông thuận, truyện mỗi ngày đấu tới đấu lui loại này cô đọc tới nghẹn khuất, không đủ sảng khoái, nên không muốn đọc.

Mà Diệp Vân này cô cũng chỉ là mơ hồ cảm thấy làm nữ chính có hơi không đúng lắm, cho nên cũng không có kiên trì đọc tiếp.

Trần Hạ Nguyệt vì nhảy chương đọc truyện hơn nữa còn là đọc nội dung không nhiều lắm, cho nên quyển tiểu thuyết này viết gì cô không biết, nội dung truyện như thế nào cô cũng không biết.

Dù sao cô biết chính là, Diệp Vân sẽ công lược thành công Chu Kiến Nghiệp, sẽ lợi dụng hệ thống và Chu Kiến Nghiệp làm giàu, sẽ đấu cực phẩm thân thích Chu gia, đấu tình địch nguyên nữ chủ, đấu tất cả pháo hôi cực phẩm cô ta nhìn không vừa mắt.

Trần Hạ Nguyệt rất bội phục những người ưa thích đấu cực phẩm kia, dù sao cô không thích đấu một đám cực phẩm thân thích, lại đấu các loại cực phẩm nhân sĩ thêm phiền toái cho sự nghiệp nữ chính.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp