[TN 60] Mang Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn

Chương 24: Gà Cay


1 tháng

trướctiếp

Bởi vì việc đồng áng thu hoạch vụ thu quá mệt mỏi, Trần Hạ Nguyệt lấy một con gà từ nông trường ra làm thịt bồi bổ cho mọi người.

Để được ăn nhiều thịt, Trần Hạ Nguyệt lại mở khóa trại nuôi lợn của nông trường, nuôi lợn ăn thịt.

Gà trong nông trường cũng không phải không thể lấy ra, muốn giữ lại lấy trứng thì chỉ cần thời gian đến là có thể thu hoạch trứng gà, mà muốn ăn thịt gà thì phải lấy ra giết gà.

Trần Hạ Nguyệt bắt gà ra, sau đó dùng kim tệ bổ sung một con gà, Trần Hạ Nguyệt nhìn kim tệ của mình cũng không tệ lắm thì mở khóa trại nuôi heo.

Trong khoảng thời gian xuyên không đến thập niên sáu mươi này cô cũng chỉ mới ăn thịt heo vào hai ngày kết hôn kia, về sau đều không từng được ăn thịt heo nữa.

Trần Hạ Nguyệt vô cùng nhớ mùi vị của thịt lợn, thịt kho tàu, thịt hầm, thịt bọc nồi, thịt Đông Pha, thịt băm cá thơm, thịt xào ớt... Cô đều vô cùng nhớ.

Cho nên Trần Hạ Nguyệt mở khóa trại nuôi heo, sau khi bỏ ra kim tệ đặt trại nuôi heo ra, cô trực tiếp nuôi hai con heo, đến lúc đó thịt heo thu hoạch được sẽ nhiều hơn chút.

Đương nhiên trại nuôi heo trong nông trường thu hoạch thịt heo là thịt ba chỉ, muốn ăn đầu heo tai heo nội tạng heo móng heo khuỷu heo các loại, phải nuôi lớn heo sau đó giống như lúc trước bắt gà, bắt heo ra giết mới có thể lấy được thịt heo khác.

Con gà Trần Hạ Nguyệt bắt ra đại khái nặng bảy tám cân, dù sao cô cũng đã nuôi hồi lâu, gà cũng đã đẻ trứng hồi lâu.

Gà trong nông trường đã có thể đẻ trứng chứng tỏ chúng nó đã trưởng thành có thể ăn được, cô lại nuôi lâu như vậy, gà nặng như vậy cũng là chuyện cực kì tự nhiên.

Trần Hạ Nguyệt bắt gà ra sau đó cắt cổ gà, máu gà đương nhiên để lại. Sau đó nấu nước sôi nhổ lông gà, sau khi làm sạch sẽ thì rửa sạch nội tạng.

Trần Hạ Nguyệt xử lý xong toàn bộ con gà, ruột gà và mề gà sau khi dùng muối và bột mì chà xát sạch sẽ, cắt nhỏ tim gà, gan gà, ruột gà, mề gà, lát nữa làm thành đĩa gà xào ớt xanh.

Trần Hạ Nguyệt cắt ức gà và đùi gà ra, sau đó băm phần còn lại rồi nấu canh, thịt ức gà và đùi gà Trần Hạ Nguyệt làm món gà cay, đương nhiên không phải gà cay chính tông.

Dù sao gà cay chính tông cần chiên thịt gà một lần, Trương gia cũng không có nhiều dầu như vậy để cô có thể chiên thịt gà, cho nên cô chỉ là xào thịt gà xong thì cho nguyên liệu và gia vị của gà cay vào cùng xào.

Một con gà nặng bảy tám cân Trần Hạ Nguyệt đương nhiên không thể làm hết trong một bữa, dù sao trong nhà cũng chỉ có bốn người, làm nhiều cũng không ăn hết.

Ở niên đại không có tủ lạnh này, đồ ăn thừa nhiều sẽ không dễ bảo tồn, cho dù nhà các cô có giếng nước Trần Hạ Nguyệt cũng không muốn làm quá nhiều đồ ăn.

Trần Hạ Nguyệt làm một nửa con gà, một nửa con gà khác bôi muối treo ở trên bếp lò, chờ lần sau lại làm.

Ngoài món gà xào ớt xanh, canh gà gừng và gà cay ra, Trần Hạ Nguyệt còn làm món lá khoai lang xào, bữa cơm này cũng đã chuẩn bị xong.

Vợ chồng Trương Đức Bình và Trương Trình Xuyên ăn vô cùng thỏa mãn, Lưu Quế Anh nhìn thấy con gà đẻ trứng trong nhà mình còn sống rất tốt cũng không thèm để ý con dâu nhà mình mua gà ở đâu, dù sao thịt gà cũng đã vào bụng bà.

“Cũng thu hoạch hai ngày rồi, không còn nhiều lúa lắm, mọi người còn cần tiếp tục bận rộn sao?” Trần Hạ Nguyệt hỏi, cô không hiểu lắm, thập niên sáu mươi phía nam có phải cũng trồng một năm hai mùa lúa nước không.

Đăng độc quyền ở Dtruyen.com

Kiếp trước Trần Hạ Nguyệt là người tỉnh Quỳnh, khi còn bé cô ở nông thôn trồng lúa nước sẽ là một năm hai vụ, tháng một trồng lúa sớm, tháng tám trồng lúa muộn, lúa sớm thì thu hoạch vào tháng năm, lúa muộn thì thu hoạch vào tháng mười, hai tháng giữa là thời gian rảnh rỗi và cấy lúa.

Mà Trần Hạ Nguyệt đọc truyện niên đại đại đa số đều viết về phương Bắc, nhất là bên Đông Bắc kia thì có rất nhiều. Một số ít thì viết về cuộc sống bên bờ biển hoặc là trên hải đảo, Trần Hạ Nguyệt thật sự không rõ bên Điền Quế thập niên sáu bảy mươi có trồng lúa nước hai mùa hay không.

Trần Hạ Nguyệt cũng biết có một số loại lương thực một năm ba mùa, nhưng cô cũng không biết khu vực nào sẽ trồng một năm ba mùa.

Cũng không biết những năm sáu mươi khu vực Điền Quế có phải sẽ một năm trồng ba mùa hay không, dù sao niên đại này sản lượng lương thực thấp, mọi người cũng rất nghèo, rất hy vọng có thể trồng thêm chút lương thực ăn.

Dựa theo hoàn cảnh thập niên sáu mươi, hẳn sẽ không nhàn rỗi một hai tháng như chỗ cô kiếp trước nhỉ?

“Thu hoạch lúa rồi, nhưng không bao lâu nữa sẽ trồng khoai lang, có thể thu hoạch khoai lang rồi thì chúng ta lại trồng lúa.” Trương Trình Xuyên giải thích với vợ mình.

Vợ là cô gái thành phố, hẳn sẽ không hiểu quy củ và quy luật trồng trọt ở nông thôn, cho nên anh giải thích cho vợ mình.

Trần Hạ Nguyệt gật gật đầu, thì ra là trồng khoai lang? Rất tốt, tuy rằng khoai lang thời đại này còn chưa trải qua cải tiến, không có sản lượng cao như hậu thế, nhưng sản lượng cũng cao hơn lúa nước nhiều.

Ăn cơm xong tất cả mọi người trở về phòng nghỉ ngơi, dù sao mấy ngày nay thu hoạch lúa thật sự rất mệt mỏi, thu hoạch lúa xong còn phải tiếp tục trồng khoai lang.

Trần Hạ Nguyệt tận dụng hết khả năng làm đồ ăn ngon bồi bổ cho người trong nhà, trứng gà trong nông trường rất nhiều, cho nên Trần Hạ Nguyệt thường xuyên làm cho họ ăn, Trương Đức Bình và Lưu Quế Anh cũng đều mặc kệ trứng gà này từ đâu tới, Trương Trình Xuyên cũng giúp Trần Hạ Nguyệt giải thích.

Trần Hạ Nguyệt cảm thấy lúc trước để Trương Trình Xuyên trở thành phó chủ nông trường là một quyết định rất sáng suốt, dù sao sau này cô và Trương Trình Xuyên phải sống với nhau cả đời, cô làm gì sao anh có thể không biết, cũng không thể chút khác thường cũng không cảm giác được.

Hiện tại không phải à, có Trương Trình Xuyên giải thích và che giấu cho Trần Hạ Nguyệt, Trần Hạ Nguyệt làm đồ ăn ngon bồi bổ thân thể cho người trong nhà, cũng sẽ không ai nghi ngờ cô lấy đâu ra nhiều trứng gà như vậy.

Ngoại trừ mỗi ngày đều có trứng gà ra, thịt heo trong nông trường Trần Hạ Nguyệt cũng đã có thể thu hoạch, Trần Hạ Nguyệt lấy ra một cân thịt ba chỉ hầm đậu phộng, đương nhiên cô cũng không hầm tất cả, còn để lại một chút xào rau.

Bởi vì mỗi ngày Trần Hạ Nguyệt đều lấy trứng gà nấu cho cả nhà ăn, thỉnh thoảng còn có thể ăn thịt heo, trong khoảng thời gian này người Trương gia không gầy đi bao nhiêu, chỉ là quá mệt mỏi cho nên tinh thần không tốt lắm mà thôi.

Thu hoạch thật sự rất mệt, thân thể Trần Hạ Nguyệt không thể làm việc quá mệt mỏi, cho nên cô xuống đồng cũng chỉ làm một hai giờ rồi về nhà, sẽ không đi làm cùng thời gian với những người khác.

Sau khi trồng khoai lang xong, Trần Hạ Nguyệt bảo Trương Trình Xuyên đưa mình ra ngoài một chuyến, lúc trở về cầm một cân thịt ba chỉ về làm một bữa thịt kho tàu.

Trần Hạ Nguyệt xên đường phèn ra màu nâu trộn vào thịt ba chỉ, cho vào cùng nguyên liệu bát giác hầm cách thủy hai giờ, hầm thịt ba chỉ đến mềm mại, mùi tương nồng đậm.

Bởi vì bữa thịt ba chỉ này của Trần Hạ Nguyệt, chắc khoảng mười mấy hộ gia đình ở xung quanh Trương gia đều ngửi thấy mùi thịt kho tàu, bọn nhỏ bị thèm tới khóc, người lớn cũng bị thèm muốn chết, chỉ là người lớn sĩ diện không khóc mà thôi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp