[TN 60] Mang Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn

Chương 17: Đưa Hương Quả Cho Chị Chồng


1 tháng

trướctiếp

Sắc trời thật sự đã khuya, Trần Hạ Nguyệt nhìn đồng hồ đã là hơn chín giờ tối, gần mười giờ tối, lúc này Trương Trình Xuyên và Trương Đức Bình mới trở về.

Hai cha con Trương Trình Xuyên đã ăn cơm tối xong, những người khác trong thôn lại không thế, cho nên lúc này trong thôn thật sự đúng là không yên tĩnh như ngày khác.

Trần Hạ Nguyệt ngồi ở nhà chờ Trương Trình Xuyên trở về, cô vừa mới phản ứng lại nhà mẹ đẻ của cô đều là công nhân, đều có công việc, ngày mai về nhà sẽ không ai ở nhà.

Ngay cả cháu trai mấy tuổi của cô cũng được đưa đến nhà trẻ, trong nhà có người tiếp đãi cô và chồng cô sao?

Lúc Trương Trình Xuyên trở về thấy vợ mình còn ngồi chờ mình, cười đi qua xoa xoa đầu cô hỏi.

“Thân thể em không tốt, hẳn nên nghỉ ngơi sớm chút.” Trương Trình Xuyên càng ngày càng thích người vợ này rồi, bộ dạng xinh đẹp tay nghề nấu nướng ngon, hơn nữa còn không có loại kiêu ngạo mà các cô gái thành phố khác có.

Trương Trình Xuyên cũng không phải chưa từng gặp cô gái thành phố khác, có phần lớn người thành phố rất khinh thường nông dân, anh cũng đã gặp nhiều.

Nhưng mà vợ anh lại không có loại thái độ này, mặc dù nói lúc mới gả vào thì ở chung với người trong nhà còn có hơi khách khí xa cách, nhưng lại không có thái độ cao cao tại thượng, Trương Trình Xuyên thật sự cực kì hài lòng.

Bởi vì loại thái độ này của Trần Hạ Nguyệt, khiến Trương Trình Xuyên càng ngày càng thích cô, vợ mình xinh đẹp lại có tính cách tốt như vậy, anh không thích mới là lạ.

“Chỉ là em vừa mới nhớ tới, người nhà mẹ đẻ em đều phải đi làm, nếu chúng ta về nhà thì trong nhà không có ai.” Trần Hạ Nguyệt buồn rầu nói.

“Hơn nữa ngày chúng ta kết hôn mẹ em đã nói, ngày đó bọn họ có thể xin nghỉ được đã là không tệ rồi, ngày mai không phải ngày nghỉ. Ngày lại mặt kia, mẹ đã bảo em không cần trở về, lúc nào nghỉ, anh cả em ở nhà thì trở về cũng được. Dù sao anh cả em là giáo viên, trường học có nghỉ cuối tuần, anh ấy sẽ không như ba mẹ ta ở trong nhà máy làm việc không dễ nghỉ ngơi.” Trần Hạ Nguyệt nói.

Trương Trình Xuyên cũng gật gật đầu, “Vậy được rồi, ngày mai anh tự đi, nếu như trong nhà cha mẹ vợ không có ai, anh sẽ đến bên trường học đưa đồ cho anh vợ, hoặc là đến bên nhà máy thực phẩm đưa cho cha là được.” 

“Cứ như vậy đi.” Trần Hạ Nguyệt gật gật đầu, thật ra không cần về Trần gia cô cũng thở phào nhẹ nhõm, dù sao cô thật sự lo lắng biến hóa trên người mình sẽ thu hút sự chú ý của Trần gia.

Lúc này cô vừa mới kết hôn hai ngày, không có khả năng thay đổi lớn như thế, cho nên vẫn phải cần thời gian lâu chút mới tiếp xúc với người Trần gia được.

Trương Trình Xuyên nói chuyện với vợ mình một lát rồi đi tắm, tắm xong trở về nhìn vợ còn chưa ngủ, cười đi qua.

Một đêm không nói chuyện, lúc Trần Hạ Nguyệt tỉnh lại thì Trương Trình Xuyên và mẹ chồng Lưu Quế Anh đã không ở nhà, Trương Đức Bình cũng ra ngoài từ sớm.

Trần Hạ Nguyệt nhìn đồng hồ, hơn bảy giờ đã gần tám giờ rồi? Nhưng cô vẫn không muốn rời giường, mặc dù thời gian ngủ đã đủ tám tiếng, cô vẫn muốn ngủ nướng.

Trần Hạ Nguyệt mở màn hình nông trường ra, nhìn cây trồng có thể thu hoạch thì thu hoạch, buổi tối Trần Hạ Nguyệt đều sẽ trồng ngô, ban ngày thì trồng cả lúa mì và ngô.

Cho nên đến bây giờ sản lượng ngô còn chưa đủ để mở khóa cây trồng tiếp theo, Trần Hạ Nguyệt cũng mặc kệ nhiều chuyện như thế, dù sao cho dù là lúa mì hay là ngô đều rất tốt, đều là lương thực, cô không vội mở khóa cây trồng tiếp theo.

Trần Hạ Nguyệt thở dài, thứ hoạch lương thực thu rồi lại gieo hạt giống xuống, sau đó thứ hoạch trứng gà trong trại nuôi gà. Trứng gà trong trại nuôi gà thì 3 giờ thu hoạch một lần, đến nay Trần Hạ Nguyệt đã thu hoạch được 30 quả trứng gà.

Buổi sáng lúc Trương Trình Xuyên đi ra ngoài, Trần Hạ Nguyệt bảo anh cầm theo ba mươi quả trứng gà, tặng mười lăm quả trứng gà tới nhà chị cả của anh, nhà cha vợ cũng tặng mười lăm quả trứng gà, không nặng bên này nhẹ bên kia, rất công bằng.

Trương Trình Xuyên và Lưu Quế Anh bên này đã sớm đến nhà Trương Thành Ngữ trên trấn, Trương Thành Ngữ tuy rằng gả vào trấn nhưng không có việc làm, thỉnh thoảng nhận việc vặt, nhưng cũng chỉ cần bận rộn việc trong nhà là được.

Khi Trương Trình Xuyên và Lưu Quế Anh đến, Trương Thành Ngữ đang ở nhà chuẩn bị giặt quần áo.

Nhà chồng của Trương Thành Ngữ có ba con trai hai con gái, ba con trai đều kết hôn nhưng chưa chia nhà, cả giá đình lớn ở trong một căn nhà, náo nhiệt thì rất náo nhiệt, nhưng cũng có chút mâu thuẫn.

Lúc trước Trương Thành Ngữ gả tới cũng là vì cô có một anh trai quan quân, hơn nữa Trương Thành Ngữ còn từng đọc sách, không phải cô gái nóng thôn không biết chữ thật sự, cho nên Hồ gia mới có thể đồng ý cho Hồ Chính Quân và Trương Thành Ngữ kết hôn.

Trương Thành Ngữ gả cho con thứ ba Hồ gia Hồ Chính Quân, Hồ Chính Quân là con trai nhỏ đương nhiên không phải là người cha không thương mẹ không yêu, cho nên cuộc sống vẫn rất tiêu sái.

Chị em dâu của Trương Thành Ngữ tuy rằng có hơi khinh thường cô ấy là nông dân, nhưng mà chính các cô ta cũng chưa chắc ưu tú hơn Trương Thành Ngữ ở chỗ nào, tính cách của Trương Thành Ngữ cũng không phải là loại dễ bắt nạt, cho nên cô ở nhà chồng cũng lăn lộn không tệ.

Hơn nữa Trương gia cũng thường xuyên đưa chút đồ tới, Trương Thành Ngữ tiếp tế em trai, Trương Trình Xuyên làm em trai cũng sẽ có đồ tốt thì sẽ đưa tới cho chị gái.

Về phần anh cả Trương Trình Nhạc, đó cũng là sức mạnh của Trương Thành Ngữ, cũng là nguyên nhân lớn nhất cha mẹ chồng không dám thật sự dám cắt xén gì cô ấy. Dù sao Trương Trình Nhạc đúng thật là rất ít khi trở về, nhưng anh ấy quan tâm bảo vệ em trai em gái lại không ít.

“Thành Ngữ.” Lúc Lưu Quế Anh và Trương Trình Xuyên tới thấy con gái đang giặt quần áo, gọi cô ấy một tiếng.

Lúc Trương Thành Ngữ nhìn thấy mẹ và em trai còn rất kinh ngạc, mẹ và em trai nhà mình sao lại tới đây?

Ngày em trai kết hôn cô ấy cũng trở về, em dâu kia cô ấy cũng rất hài lòng. Đương nhiên người sống cùng em dâu là em trai cô, cô ấy không thể quá bới móc, cho dù cô ấy cũng có loại cảm giác em trai bị cướp đi, nhưng lại không muốn nhằm vào em dâu.

Chỉ cần em trai cô ấy kết hôn, cho dù em dâu là ai cũng giống nhau, cho nên tâm tình của Trương Thành Ngữ thế nào cũng không có khả năng phát triển thành nhìn thấy em dâu là ai thì sẽ nhằm vào người đó.

Cô ấy cưng chiều em trai, nhưng cũng không phải thật sự là mẹ ruột em trai, không có loại này tâm tính bảo vệ con trai quá mức. Mẹ ruột cô ấy còn không có loại tâm tính này, cô ấy là chị gái tất nhiên là không có.

“Hôm qua A Xuyên lên núi phát hiện ra loại trái cây, mùi vị rất giống lê, ăn rất ngon, nên hái rất nhiều, nó cầm tới cho con nếm thử.” Lưu Quế Anh cười nói với con gái.

Nhìn con gái có hơi gầy nhưng cũng không phải dáng vẻ tiều tụy thì hơi hài lòng, đầu năm nay mọi người gầy đều là chuyện bình thường, bà chỉ cần nhìn tinh thần con gái có tốt hay không là biết cô ấy ở nhà chồng sống thế nào.

Trương Thành Ngữ cực kỳ tò mò, em trai thích lên núi cô ấy cũng biết, dù sao trước kia em trai cô ấy thường xuyên đưa gà rừng thỏ rừng gì đó tới, còn có cả cá nữa.

“Chị, đồ ở đây, mẹ nói chuyện với chị một lát, em qua huyện một chuyến, cũng đưa cho cha mẹ vợ một phần.” Trương Trình Xuyên lấy hương quả và trứng gà đưa cho chị gái mình rồi nói.

“Còn phải đi huyện à?” Trương Thành Ngữ hỏi.

“Dạ, vốn hôm nay là ngày lại mặt, nhưng vợ em nói cả nhà cha vợ em đều phải đi làm, nên không dẫn vợ em trở về. Nhưng em không phải có hái trái cây à? Nên cũng đưa qua cho cha mẹ vợ em một ít, để họ nếm thử tươi ngon.” Trương Trình Xuyên giải thích.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp