Sau Khi Xuyên Thư, Mèo Béo Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng

Chương 60: Giở Trò Xấu (5)


1 tháng

trướctiếp

Một vòng người lắc đầu, nhìn về phía Nguyễn Kiều Kiều mềm mại đáng yêu, trắng trẻo nõn nà cách đó không xa, quả thật không tin lắm.

Lý thị tiếp tục nói: "Cũng chỉ có hai con gà rừng, bà ta muốn lấy, vậy cũng thôi, nhưng lấy đi nấu ăn như vậy, thế mà chút thịt cũng không để cho con gái con rể của tôi nhìn thấy!"

"Sau này vất vả lắm mới đụng phải một con heo rừng, lần này do bốn anh em cùng nhau đánh, thứ này nên chia đều đúng không? Phải không? Nhưng cậu có biết mẹ chồng kia làm gì không? Hơn hai trăm năm mươi cân thịt, con trai lớn của bà ta được chia một trăm cân, mấy đứa con khác chỉ được chia đều phần còn lại, chính bà còn lấy chút lẻ tẻ kia mang đến nhà con trai lớn."

"Đây đều là ăn, ăn ít một miếng cũng sẽ không sao, hết lần này tới lần khác con trai bà ấy bị gãy chân, bà ấy còn có thể thấy chết không cứu, để lại toàn bộ tiền cho con trai lớn xây nhà lầu, chuyện này còn chưa tính, thế nhưng lại sai con gái tôi trở về tìm chúng ta đòi tiền. Cậu nói có người làm mẹ như vậy à? Đây không phải là lương tâm chó ăn sao? Mẹ kế cũng không quá đáng như vậy đúng không?"

Biểu tình Lý thị chân thật, nói chuyện gây dồn nén, một phen nói ra, người vây xem tám chín phần mười đã tin, nhưng, cũng có biểu thị không tin: "Đây đều là một mẹ sinh ra, sao có thể thiên vị thành như vậy."

Lời này vừa nói, lập tức có người phản bác: "Vậy cũng nói không chừng, tôi đã sớm nghe nói Nguyễn gia thích nhất cháu gái, không thích cháu trai, chín cậu nhóc mới có được một cháu gái như vậy, có thể gọi là vật quý thì hiếm?"

"Vật dĩ hiếm vi quý, cậu còn sửa lại văn à?" Có người cười người phản bác.

Người bên ngoài nghe cũng nở nụ cười, ngay cả chính người nọ cũng nở nụ cười, nói: "Tôi nghe trong kịch phát thanh nói như vậy."

Lý thị thấy bọn họ đè đề tài kia đi, vội vàng kéo lại lực chú ý của bọn họ: "Các cậu nói một cậu, mẹ chồng con tôi làm có phải làm cho người ta lạnh lòng hay không? Hôm nay tôi tới đây, cũng không muốn gây chuyện, chỉ muốn Nguyễn gia bọn họ nói cho chắc."

"Nói gì vậy?"

"Con trai lớn của bà ấy xây nhà lầu bà ấy lấy ra bao nhiêu tiền, tôi cũng không nói con rể tôi, chỉ nói những đứa con khác, cũng phải có đãi ngộ giống nhau chứ?" Lý thị trả lời.

"Chuyện này đúng là hẳn nên thế."

"Hẳn là phải."

Mấy người phụ họa, Lý thị nhìn, trong lòng thỏa mãn, bà chính là muốn để cho dư luận ngã về phía mình, đợi lát nữa náo loạn, mới có người giúp bà ta nói chuyện.

Chỉ là nghĩ mà thôi.

Bà ta đã quên, Bà nội Nguyễn này cũng không phải bánh bao mềm mại, sẽ tùy ý bà ta ở chỗ này bôi nhọ bà? Bà ở chỗ này nói, bên kia rất nhanh đã có người chạy tới báo cho bà, Bà nội Nguyễn vừa nghe, lập tức trầm mặt xuống.

Chỉ cảm thấy nhà Liễu Chiêu Đệ này thật sự là một đống chuột, làm hỏng cả nồi cháo Nguyễn gia bọn họ, thật sự khiến người ta chán ghét.

Nguyễn Kiến Đảng bây giờ còn buộc thạch cao, vốn nên ở nhà hai ngày, gia đình nhỏ của anh ấy không có tiền, vẫn luôn dùng tiền của Bà nội Nguyễn, trong lòng anh ấy khó chịu, hơn nữa Nguyễn Kiến Quốc ở nơi này muốn xây nhà, tuy rằng chân anh ấy không tiện, nhưng cũng muốn tới giúp đỡ, cho nên đã sớm xuất viện, dù sao anh ấy cũng không phải có bệnh nặng gì, toàn bộ đều dựa vào tu dưỡng.

Anh ấy muốn ly hôn với Liễu Chiêu Đệ, sau khi trở về vẫn không đề cập tới, cũng không phải mềm lòng, thay đổi chú ý, chỉ là không muốn ở trong thời điểm vui mừng này náo loạn, tăng thêm xui xẻo nhà nhà anh cả.

Bà nội Nguyễn cũng có ý nghĩ này, cho nên mấy ngày nay mặc kệ Liễu Chiêu Đệ làm gì, bà có bao nhiêu không vừa mắt, cũng xem như không nhìn thấy.

Hơn nữa, mặc dù bây giờ ly hôn không phải là chuyện mới mẻ, nhưng thế đạo từ trước đến nay đối với phụ nữ ly hôn cũng rất hà khắc, Bà nội Nguyễn không muốn cắt đứt con đường lập gia đình tiếp theo sau này của cô ta.

Nhưng ai biết bà cho cô ta thể diện, cô ta ngược lại không biết xấu hổ trước, vậy đừng trách bà ở trước mặt mọi người đánh mặt cô ta.

Bà buông Nguyễn Kiều Kiều trong ngực xuống, lại gọi Hứa Tư một tiếng, bảo cậu dẫn cô đi nơi khác chơi, sau đó xoay người hùng hổ lẳng lặng đi về phía Lý thị, phía sau còn đi theo mấy người cùng thôn đang tán gẫu.

Nguyễn Kiều Kiều đương nhiên không có khả năng buông tha cơ hội nhìn Bà nội Nguyễn chiến đấu, lập tức lôi kéo phản diện nhỏ đi theo, đối với sức chiến đấu của bà nội cô, cô toàn tâm toàn ý tín nhiệm, nhưng nghĩ đến Liễu Chiêu Đệ bên kia còn có cha mẹ và em trai, cô còn ở nửa đường đi tới bên Nguyễn Kiến Quốc, chịu thiệt cũng sẽ không chịu thiệt, nhưng khí thế nhất định phải làm đủ!

Bà nội cô có bốn đứa con trai, trừ Liễu Chiêu Đệ, còn có ba người con dâu, chín đứa cháu trai, hơn nữa có cô, cho dù là đến đó đúng thôi cũng sẽ dọa chết Liễu gia!

Lý thị bên kia đang nói hăng hái, nước bọt tung bay, bất thình lình nhìn thấy Bà nội Nguyễn mang theo không ít người, khí thế hung mãnh đi tới như vậy, hoảng sợ, sững sờ nhìn bà, ngay cả lời phía sau muốn nói là cái gì cũng quên mất.

Bà nội Nguyễn đi tới trước người bà ta, mọi người bên cạnh đều tự giác nhường đường.

"Nói tiếp đi, để cho tôi cũng nghe bà nói xem có đúng hay không, tôi cũng bình luận cho bà, sao?" Bà nội Nguyễn cười lạnh nhìn Lý thị.

Lý thị và Bà nội Nguyễn cùng tuổi nhau, nhưng bất kể là về diện mạo hay chiều cao đều thấp hơn Bà nội Nguyễn một đoạn, Bà nội Nguyễn dù sao cũng là người từng làm tiểu thư nhà địa chủ, cho dù trôi qua nhiều năm như vậy, bà nếu thật sự xuất ra khí thế, đó cũng không phải là chuyện người bình thường có thể so sánh.

Hiện tại bà đứng trước người Lý thị đứng thẳng lưng như vậy, so với Lý thị còn cao hơn một đoạn, từ trên cao nhìn xuống bà ta.

Lý thị cũng phải ngửa đầu nhìn bà, khí thế bị nghiền ép gắt gao.

Hơn nữa vì một ít lý do không biết tên, ánh mắt Lý thị nhìn về phía bà có hơi chột dạ, ánh mắt liếc nhau đầu tiên đã theo bản năng lơ lửng đi, cho đến khi nhìn thấy người chung quanh, nghĩ đến bọn họ đã bị mình tẩy não, lúc này mới một lần nữa nhen nhóm ý chí chiến đấu và lòng tin.

Bà ta liếm liếm cánh môi khô héo, làm ra biểu tình tận tình khuyên bảo, nói: "Thông gia à..."

"Đừng, Kiến Đảng và con gái bà sẽ ly hôn, sau này chúng ta cũng không phải thông gia nữa, Nguyễn gia chúng ta cũng không chịu thông gia như các bà, bà cũng đừng ở nơi này leo lên thân thích nữa!" Bà nội Nguyễn lập tức ngắt lời bà ta.

"Nói cũng không thể nói như vậy, hai vợ chồng son bọn họ đã hòa hảo, sẽ không ly hôn, dù sao nhà ai cũng không có chuyện ồn ào." Lý thị phản bác, bởi vì nghe lời Liễu Chiêu Đệ, cho rằng Nguyễn Kiến Đảng thật sự đã thay đổi chủ ý.

Bà ta giống như bắt được nhược điểm gì đó, mang theo không đồng ý nói: "Thông gia à, cũng không nói tôi nói bà, chuyện của hai vợ chồng trẻ này chúng ta làm trưởng bối vẫn nên ít nhúng tay vào mới tương đối tốt, dù sao thanh quan khó đoạn việc nhà, huống chi còn là mẹ chồng chứ, đúng không?"

Bà nội Nguyễn không trả lời, chỉ lạnh lùng liếc nhìn bà ta, cười nhạo một tiếng.

Lý thị dưới ánh mắt như vậy của bà, bất giác lại thấp hơn một đoạn, nhưng nhớ tới số tiền trong tay bà, vẫn nâng thắt lưng lên, tiếp tục nói: "Thông gia à, Bà nhìn con trai lớn nhà này vừa xây nhà, lại mua xe, cuộc sống càng ngày càng tốt, nhưng cũng không thể quá mức thiên vị, làm cho những đứa con khác lạnh tâm, phải không?"

"Mấy năm nay Chiêu Đệ gả đến nhà các bà, không nói công lao lớn, thì cũng có khổ lao, cần cù chăm chỉ chăm sóc gia đình, còn sinh cho bà ba đứa cháu trai, bà xây nhà cho phòng lớn, tương lai có phải cũng sẽ giúp đỡ phòng hai bọn họ không??"

"Ồ? Bà hy vọng tôi giúp đỡ thế nào?" Bà nội Nguyễn hỏi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp