Nghe Kiều Diệp nói như vậy, người vây xem cũng nhao nhao chỉ trích Tống Thiếu Dương.
“Đúng vậy, tuy ngươi là quý công tử từ kinh thành tới nhưng hủy trong sạch của bọn họ, cũng không thể không phụ trách. Nơi này là thôn Trường Bình, cho dù ngươi từ kinh thành tới, cũng không thể nói cái gì cũng được.”
“Bất kể là ai tính kế, sự trong sạch của bọn họ đều bị ngươi hủy.”
“Các nàng cởi quần áo cùng ngươi nằm trên một cái giường, sao ngươi có thể không chịu trách nhiệm chứ?”
“Ngươi...”
Nếu không phải Kiều Diệp dẫn đầu, những người này chắc là sẽ không nhớ tới chõ mõm vào chuyện người khác. Hiện tại Kiều Diệp nói cái gì, bọn họ đều thích đi theo. Thấy Kiều Diệp nhúng tay một chút lại khiến nhiều người hỗ trợ nói chuyện như vậy. Mấy người Úc Uyển Chi thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng rất khó chịu, còn rất chua, không ngờ thôn cô ngốc nghếch này lại có uy tín cao trong thôn như vậy.
Tống Thiếu Dương đã sớm biết địa vị của Kiều Diệp ở trong thôn, thậm chí địa vị ở trong huyện thành. Đối với những người này, hắn căn bản không để vào mắt. Hắn làm việc, không cần người khác dạy. Việc này nếu đổi thành ở địa phương khác, đừng nói là bồi thường tiền hoặc là phụ trách, hắn còn có thể trực tiếp đưa mấy nữ nhân vào tù. Hoặc là trong lúc vô tình, làm cho mấy nữ nhân này lần lượt xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Bây giờ không phải sợ người của thôn Trường Bình, mà là không muốn làm lớn chuyện, truyền tới kinh thành mất mặt. Dù sao bên này thương nhân từ kinh thành tới rất nhiều, còn có không ít thị vệ thế gia và gã sai vặt vân vân. Cộng thêm việc hắn không muốn để lại cho Kiều Diệp một ấn tượng lòng dạ độc ác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT