Tống Thiếu Dương nhìn về phía cửa ra vào, chỉ thấy Kiều Diệp đứng trong đám người, vẻ mặt trêu tức nhìn mình. Sắc mặt Tống Thiếu Dương thay đổi, nữ nhân mình yêu thích nhìn thấy một màn chật vật như vậy, hắn có loại xấu hổ muốn đào một cái hầm chui vào. Vì không muốn Kiều Diệp hiểu lầm, hắn lập tức mở miệng giải thích: “Không, không phải như vậy. Hôm qua ta uống một ly trà Kiều Tiểu Liên đưa tới là ngủ mất. Sau đó xảy ra chuyện gì, ta căn bản không biết.”
Hắn bình tĩnh quét qua mấy nữ nhân trên giường, mắt đầy ghét bỏ lại nói: “Ta cho dù muốn nữ nhân, cũng không có khả năng tìm người xấu như bọn họ. Rõ ràng là bọn họ mê choáng ta, muốn tính toán ta, hủy sự trong sạch của ta mà.”
Tuy hắn thu nữ nhân không ít nhưng ánh mắt cũng rất cao: “Mấy nữ nhân này, cho dù là tặng cho ta làm nha hoàn, ta cũng ghét bỏ. Làm sao có thể còn chuốc thuốc mê bọn họ, hủy trong sạch của bọn họ. Đây quả thực là vũ nhục ta.”
Hắn bị tức đến điên, cảm giác đây là sỉ nhục lớn nhất đời này hắn gặp được.
Mấy người Kiều Tiểu Liên nghe được lời của hắn, sắc mặt đều thay đổi. Cả đám đều rất không vui, sao bọn họ lại xấu chứ? Hắn dựa vào cái gì ghét bỏ bọn họ như vậy?
Ôn Thu Mai thấp giọng khóc: “Trong sạch của chúng ta đều bị hủy, ngươi còn nói ra lời như vậy, ngươi đây là muốn bức tử chúng ta sao?”
Những người khác cũng phản ứng lại, bắt đầu nhao nhao khóc lóc kể lể. Kiều Tiểu Liên: “Có phải ngươi bị tính kế hay không ta không biết nhưng ta khẳng định là bị ai tính kế.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play