Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 33: Chúng ta cũng không thuận theo


4 tuần

trướctiếp

Lão thái thái cũng không có khẩu vị gì. Bà cũng đang suy nghĩ, bà tình nguyện để mình chịu chút khổ, đều muốn cho con trai tham gia khoa cử, vì Lục gia mà thay đổi môn hộ. Nhưng còn phải nuôi dưỡng cả con hoang Chu gia, chuyện này rất khó chịu. Cháu trai của bà, ngoại trừ Ngũ Lang ra, những người khác đều ở nhà làm việc nhà nông. Chi phí ăn mặc lại không sánh nổi thằng đứa con  hoang kia. Tiền Ngũ Lang đọc sách vẫn là tự mình kiếm.
Các cháu gái cũng thế, ai nấy vừa gầy vừa đen, còn kém xa nha đầu nhà quê trong veo như nước kia. Nếu để Ngũ Lang đọc sách, bà ta cũng nhận, dù sao dù nói thế nào cũng là cháu ruột. Nhưng dựa vào cái gì hai đứa con hoang kia lại đè trên đầu các cháu trai cháu gái của bà ta một bậc? Còn có tức phụ lão ngũ, một phụ nhân quả phụ tái giá, cả ngày ăn mặc yêu kiều, bị người trong thôn mắng là hồ ly tinh. Nhìn cách ăn mặc cùng khí sắc kia, so với bà bà như bà ta còn tốt hơn rất nhiều, cũng quá kỳ cục đi. Chỉ là bỏ ra nhiều như vậy, lão thái thái vẫn không nhịn được kiếm cớ cho cả nhà tiểu nhi tử. Bà ta mím môi nói: “Trước đó ta từng đi huyện thành ở, bọn họ ăn mặc cũng không tốt hơn chúng ta bao nhiêu. Hai tên con hoangkia, mặc cũng chỉ tốt hơn một chút so với con nhà nông. Hôm nay có thể là Ngũ Lang sắp thành thân mới mặc quần áo mới.”
Đây cũng không phải bịa chuyện, xác thực ăn cũng giống như vậy. Vẫn là do bà ta tới, vợ lão ngũ mới đi mua thịt, ngày hôm sau cũng chỉ ăn chay.
Kiều Diệp nhìn ra được, lão thái thái không nói dối. Nhưng mà như vậy mới khớp, dù sao cha chồng cặn bã và mẹ chồng sau rất biết diễn.
Nàng vạch trần thẳng thừng: “Vậy chỉ có hai khả năng, một là cố ý ở trước mặt ngài giả bộ, ăn giống các ngươi thì các ngươi mới không nghĩ nhiều, tiếp tục phụ cấp. Khả năng thứ hai, mẹ chồng sau của ta không muốn cho ngài ăn ngon, cho nên mới cố ý bủn xỉn.”
Lão thái thái không tin: “Không phải còn có lão ngũ sao, nàng ta làm sao dám?”
Lão Ngũ nhà bà là người hiếu thuận. Mấy người Lục lão đại suy nghĩ một chút cũng nói: “Chúng ta đi nhà lão Ngũ, ăn cũng không có bao nhiêu béo bở, so với nhà chúng ta tốt hơn một chút. Dù sao cũng là sinh hoạt ở huyện thành, ăn quá kém sẽ bị người chê cười.” Đây là lão Ngũ tố khổ với bọn họ.
Kiều Diệp cười hỏi: “Mỗi lần các ngươi đi huyện thành, có phải đều sớm báo cho bọn họ biết hay không?”
Lão thái thái và Lục lão đại mấy người đều gật đầu: “Đúng vậy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp