Vệ Phong Hoa lộ ra vẻ kiêu ngạo, mặt mày nàng mang theo nụ cười nói đúng sự thật: “Chủ ý con gái nuôi của ta nghĩ giúp. Nàng thông minh lanh lợi, tác phong làm việc đặc biệt hợp khẩu vị ta. Trước đó nàng chẳng những cứu ta, còn kéo ta đang hôn mê khó tỉnh từ Quỷ Môn quan trở về. Nếu như không phải nàng khuyên bảo, ta còn đắm chìm trong tổn thương của đôi cẩu nam nữ Giang Ký An kia, không ra được. Ngoại trừ những thứ này, nàng còn biết thật nhiều thứ, lại là phúc tinh ngay cả thần sông cũng che chở...”
Nhắc tới Kiều Diệp, Vệ Phong Hoa thay đổi vẻ nhu nhược đáng thương ủy khuất trước đó, trong mắt mang theo ánh sáng nói không ít. Càng không che giấu sự yêu thích và bảo vệ Kiều Diệp. Nghe được Thái hậu và Hoàng đế đều sinh ra một loại hiếu kỳ với Kiều Diệp.
Thái hậu có thêm một loại hảo cảm với Kiều Diệp, cho dù chưa từng gặp qua đối phương. Cháu gái thích con gái nuôi như vậy, khẳng định là đứa trẻ tốt. Đặc biệt Kiều Diệp còn cứu Kiều Kiều, khiến Kiều Kiều không tiếp tục chịu đựng ủy khuất.
Bà nói: “Chờ nàng tới kinh thành, ngươi dẫn nàng vào cung, ai gia cũng muốn gặp nàng một chút.”
Vệ Phong Hoa gật đầu: “Ta nhất định sẽ dẫn nàng tới gặp cô cô.”
Lại đương nhiên nói: “Bây giờ nàng là con gái của ta, ngài cũng là cô ngoại tổ mẫu của nàng đấy.”
Một mình nàng yêu thương con gái sao được, đương nhiên phải làm cho thân nhân của nàng cũng yêu thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play