Kiều Diệp kinh ngạc nhìn về phía hắn.
“Ngươi trở về thật đột nhiên, ta vừa mới chuẩn bị viết thư cho ngươi.”
Lục Thiều một tay kéo ngựa tiến lên, một tay khác dắt tay Kiều Diệp đi vào trong sân.
“Chúng ta vốn dĩ đang du lịch ở phủ bên cạnh nhưng xảy ra chút chuyện lớn, không thể không rời đi. Ta tìm được cây Ngân Giao Cúc mà ngươi muốn, bởi vì có độc nên không yên tâm để người khác đưa đi xa. Lão sư chuẩn bị dẫn chúng ta đi biên cảnh một chuyến, cho phép ta đưa Ngân Giao Cúc về trước, sau khi làm xong lại trực tiếp chạy tới tụ hợp. Gần đến huyện thành, ta cưỡi ngựa đi trước, xe ngựa ở phía sau, chạng vạng tối mới có thể đến. Ta bảo bọn họ trực tiếp đưa vào trong thôn.”
Đi hơn một tháng, mỗi ngày hắn đều nhớ tiểu tức phụ. Chưa bao giờ biết, thì ra mình có thể nhớ một người như vậy. Nắm tay tiểu tức phụ, trái tim lơ lửng của hắn cuối cùng cũng rơi xuống.
Kiều Diệp vui vẻ: “Ngươi thật lợi hại, nhanh như vậy đã tìm được Ngân Giao Cúc mang về.”
Nàng tùy ý để hắn lôi kéo, quay đầu hỏi: “Mang về nhiều không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play