Lục Châu Cẩn thấy Kiều Diệp phản ứng nhanh như vậy, bèn phản bác.
Hắn không nhịn được tức giận đến phun ra một ngụm máu: “Ngươi thật sự tính toán rất giỏi!”
Đột nhiên không biết nên nói gì cho phải. Hiện tại những người này đều bị nha đầu chết tiệt kia mê hoặc, cho rằng nàng là người tốt. Căn bản không tin tất cả đều là tính toán của nàng. Hắn về sau nên làm gì bây giờ? Đúng rồi, còn có Liêm gia. Hai tháng nữa hắn sẽ cưới tiểu thư Liêm gia, dù sao Liêm gia cũng không thể ngồi yên không quan tâm đến việc này được.
Ông nội của tiểu thư Liêm gia có thể làm đại quan ở kinh thành, chỉ cần Liêm gia hỗ trợ, hắn ta nhất định có thể khôi phục tư cách khoa khảo. Mặc dù còn đang rất kinh hoảng và luống cuống nhưng an ủi mình như vậy, cũng hơi nhẹ nhàng thở ra. Hắn còn có con đường tự cứu.
Tiếp theo Lư huyện lệnh phán quyết mấy người Úc lão Ngũ  và Thành ca, Hoa Nương  tội nặng nhất, lưu đày ở Bắc Cương.
Dân chúng vây xem đều vỗ tay khen hay, gọi Huyện lệnh Thanh Thiên đại lão gia. Sau đó Lư huyện lệnh trấn an Kiều Diệp một phen, liền tuyên bố lui đường.
Hắn cũng muốn tâm sự với Kiều Diệp nhưng hiển nhiên ở trên công đường không thích hợp nói ra, hơn nữa vừa phán án này, cũng không tiện đơn độc tuyên kiến Kiều Diệp. Hắn nghĩ tới chuyện chuẩn bị đợi Lục Thiều về, để đối phương dẫn Kiều Diệp tới nhà làm khách, lại trò chuyện một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play