Lúc này nước mắt trên mặt Lục Châu Lam đã khô, vành mắt vẫn còn đỏ hồng, dáng người mềm mại xinh đẹp, rất dễ dàng khiến nam nhân muốn bảo vệ.
Nàng khụy khụy gối về phía ba người: “Bái kiến mấy vị thiếu gia.”
Tiếp theo nhìn về phía Lận Hạo nhẹ giọng mở miệng: “Mẹ ta còn đang bị bệnh, cần gấp mật rắn làm thuốc dẫn, cho nên chúng ta còn không thể rời đi.”
Lận Hạo nhìn nàng nhíu mày: “Ngươi đúng là một hiếu nữ.” nhưng mà thủ đoạn "Hát hí khúc" này còn non một chút. Liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu, căn bản không lên được mặt bàn gì, rất không thú vị.
Nữ nhân như vậy, trong hậu viện của các thế gia quý tộc ở kinh thành cũng có một đống lớn, nhà bọn họ cũng có, không có gì đặc sắc. Về phần hậu cung, thủ đoạn của những nương nương kia so với cái này lợi hại hơn nhiều, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. Khóc một hồi giả yếu giả hiếu, những người kia dư sức chơi lại.
Lục Châu Lam lại không nghe ra Lận Hạo ám dụ châm chọc. Trong lòng nàng ta ngược lại vui vẻ, nghĩ dùng bộ này quả nhiên hữu dụng. Bọn họ sao có thể cự tuyệt được, nàng một cô nương nhu nhược xinh đẹp, thiện lương cứng cỏi lại có hiếu tâm như vậy? Vì vậy nàng ta liếc trộm Kiều Diệp một cái, thở dài nói: “Chỉ tiếc ở trong núi này, chúng ta chỉ tìm được con đại mãng này.”
Lại lo lắng không thôi: “Cũng không biết bệnh của mẹ ta phải làm sao bây giờ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT