Kiều Diệp thấy Kiều Nhị Ngưu hai tay nắm chặt thành quyền, mu bàn tay nổi gân xanh, chỉ biết hắn sắp sụp đổ. Hắn chắc chắn không ngờ được, chân tướng năm đó sẽ là như vậy. Người phụ nữ mà hắn yêu nhất, trước tiên đội nón xanh cho hắn, sau đó lại lấy hắn và hai đứa trẻ làm bè để hòa ly.
Nàng tiếp tục nói: “Chuyện sau đó, ngươi đều biết. Ngươi không đồng ý hòa ly nhưng không bao lâu lại nhận được văn thư hòa ly do huyện nha đóng dấu. Cũng đại biểu cho dù ngươi không đồng ý, nàng ta vẫn thành công hòa ly. Đương nhiên cũng là nam nhân kia giúp đỡ. Có văn thư hòa ly, ngươi không dám đi quan phủ chất vấn hoặc là náo loạn, chỉ có thể tiếp nhận sự thật bị nàng ta hòa ly. Nhưng ngươi không cam lòng, hoặc là tình cảm với nàng ta còn rất sâu, cho nên đi tìm nàng ta, muốn cầu nàng ta tha thứ và trở về. Nhưng nàng ta đều không gặp ngươi. Trước đó nàng ta nhảy sông được cứu, lại bị ngươi đánh thảm như vậy, để các thôn dân nhìn thấy, về thôn nhà mẹ đẻ cũng bị người nhìn thấy. Nhà mẹ đẻ nàng ta còn thả ra lời nói, nói ngươi chẳng những đánh nàng ta, còn thiếu chút nữa hại chết một đôi nhi nữ. Nữ nhi nhà bọn họ thật sự là không có cách nào, mới muốn hòa ly với ngươi. Cũng vì vậy mọi người đều rất đồng tình với nàng ta, tất cả đều là mắng ngươi quá đáng và đáng đời. Những thứ này đều là kế hoạch mà nàng ta và gian phu đã sớm thương lượng xong. Không bao lâu, sau khi các ngươi hòa ly thành công, nàng ta liền tuyên bố với bên ngoài nam nhân kia cứu nàng ta, có tiếp xúc da thịt. Nàng ta vốn muốn tìm chết nhưng nam nhân kia lại không ghét bỏ, nhất định phải vì phụ trách mà cưới nàng ta. Sau đó nàng ta lại tìm chết nhiều lần nhưng đều được người nhà mẹ đẻ cứu. Vì thế nàng ta vì trong sạch, cũng không muốn liên lụy thanh danh cô nương nhà mẹ đẻ, chỉ có thể gả cho nam nhân kia. Dù sao sau khi hòa ly, nàng ta muốn tái giá cũng không có quan hệ gì với ngươi, đối với thanh danh cũng không tính là có nhiều trở ngại.”
Nàng lại ý vị thâm trường nói: “Huống chi, bên sai cũng đều là ngươi. Sau khi hai người thành thân ở thôn nhà mẹ đẻ, nàng ta liền theo nam nhân cứu nàng ta rời khỏi.”
Nguyên thân biết nữ nhân kia, chuyện tự biên tự diễn với nam nhân kia trong phòng, cũng là bởi vì tận mắt nhìn thấy. Đối phương lấy danh nghĩa là phải chăm sóc nguyên thân ngốc, cho nên đoạn thời gian đó, nguyên thân đều ngủ ở phòng của cha mẹ, thật ra là nữ nhân kia không muốn Kiều Nhị Ngưu đụng vào lần nữa.
Kiều Nhị Ngưu tức giận đến toàn thân phát run, hắn cắn răng nhìn về phía Kiều Diệp nói: “Lời ngươi nói đều là thật?”
Kiều Diệp Hoàn khoanh tay nhướng mày: “Trong lòng ngươi không phải đã có đáp án sao? Ta cũng không tin ngươi không có chút hoài nghi nào. Hơn nữa thân phận của nam nhân kia cũng không đơn giản, làm sao có thể chạy tới thôn nghèo này của chúng ta. Lại trùng hợp đi ngang qua lúc nàng ta nhảy sông. Sau khi cứu nàng ta còn đuổi tới trong thôn bọn họ nhất định phải phụ trách, cưới nàng ta.”
Kiều Nhị Ngưu qua nhiều năm như vậy, quả thực từng có một chút hoài nghi, vợ trước của hắn có lẽ quan hệ vốn không đơn giản với người đàn ông kia, nhưng lại không muốn tin sự thật mình bị đội nón xanh và vứt bỏ. Hiện tại bị nữ nhi vạch trần, ông ta tức giận đến muốn xé đôi tiện nhân kia, cũng không cần giấu ở trong lòng nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play