Lục lão đại nhìn hai con trâu, trong lúc nhất thời không biết nên khen là trâu tốt, hay là nên sợ. Hắn xoa xoa tay nhìn về phía Kiều Diệp: “Tức phụ Ngũ Lang, hai con trâu này về sau thật muốn nuôi trong nhà?”
Kiều Diệp gật đầu: “Đúng vậy!”
Bà lại trấn an nói: “Yên tâm đi, ta sẽ dạy bọn chúng không công kích người. Bọn chúng đều là bé ngoan, rất thông minh nghe lời. Nhưng các ngươi cũng không thể trêu chọc lung tung. Nếu không bọn chúng không khống chế được thì không liên quan đến ta.” Nên nhắc nhở vẫn là phải nhắc nhở.
Lời này chủ yếu là nói với các thôn dân. Để bọn họ đừng thường xuyên muốn đến vây xem trâu rừng gì đó.
Nàng nhất định sẽ dạy hai con trâu không thể công kích người nhưng cảnh cáo mọi người không trêu chọc chúng nó, cũng rất cần thiết.
Khóe miệng đám người Lục lão đại giật một cái: “……”
Lần đầu tiên nghe nói con trâu rừng này được gọi là bé ngoan, hơn nữa cái gì gọi là nếu không khống chế được? Trâu rừng có thể nghe lời  không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play