Chú Ngô như không hề biết suy nghĩ trong lòng Quý Tinh Nhiên, ông chỉ là một người trưởng bối đơn thuần quan tâm đứa trẻ: "Bé ngoan ăn no chưa?"
Quý Tinh Nhiên gật đầu, có chút bất đắc dĩ, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp.
Chú Ngô thật sự giống như người thân của cậu, quan tâm lo lắng cậu có ăn uống đầy đủ hay không, có ngủ ngon hay không.
"Vậy tốt rồi." Chú Ngô đứng dậy, "Chú sẽ cắt trái cây cho con, để trong bếp, nhớ ăn sau khoảng nửa tiếng nữa nhé."
Chú Ngô còn dặn dò Quý Tinh Nhiên rất nhiều về việc chăm sóc bản thân, rồi không ở lại lâu mà trở về biệt thự Hồ Loan.
Sau khi ngủ cả ngày, Quý Tinh Nhiên đã hạ sốt, ăn tối xong, tuy cơ thể còn yếu nhưng tinh thần cũng đã khá hơn nhiều. Lúc này, cậu chỉ phiền lòng vì không biết có nên gọi Lộ tiên sinh ra ăn cơm hay không.
Dù thật sự rất lo cho dạ dày của Lộ Quy Chu, nhưng Quý Tinh Nhiên không dám làm phiền anh lúc đang làm việc. Cậu đã đi qua thư phòng rất nhiều lần, nhưng vẫn không dám gõ cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT