Lộ Quy Chu gật đầu: "Chú Ngô, chú đã vất vả cả đêm qua rồi, chú cũng nên nghỉ ngơi sớm, mọi việc trong nhà có thế giao cho người khác cũng được."
Chú Ngô là quản gia trong nhà, trước luôn đi theo mẹ của Lộ Quy Chu, cùng nhau tới Lộ gia, sau thì cha mẹ hai người đều ly hôn, mẹ anh liền xuất ngoại chưa trở về, ông liền đi theo Lộ Quy Chu. Nên anh vẫn luôn coi chú Ngô là một vị trưởng bối trong nhà.
Chú Ngô mỉm cười: "Vậy phiền toài thiếu gia để ý đến đứa trẻ kia nhiều hơn rồi."
Lộ Quy Chu vào phòng, đóng cửa lại, ánh sáng yếu dần đi. Bức màn dày nặng được che lại tránh ánh sáng lọt vào, chiếc đèn bên cạnh mép giường nỗ lực xua tan đi cái bóng tối trong căn phòng vào ban ngày.
Lộ Quy Chu đi đến mép giường, trên giường có người con trai an tĩnh mà nằm, trên người được che lại bởi một lớp chăn mỏng, cánh tay được đặt trên lớp chăn ấy, lộ ra khung xương và làn da trắng nõn, những ngón tay thon dài tinh xảo, trên mu bàn tay còn dán vết băng gạt.
Trên chiếc gối trắng mềm mại hắt sáng, thiếu niên gối đầu nằm đó, vì nhiệt độ quá cao mà hai gò má như chiếc ngọc sứ trắng trẻo hiện lên nét ửng hồng, nhưng đồng thời cho người ta biết thiếu niên này còn đang sống, đang ấm ấp mà lặng yên nằm đó tĩnh dưỡng.
Lộ Quy Chu hơi cúi người xuống, đưa tay gần hơn đến thiếu niên, nếp nhăn giữa hai lông mày của thiếu niên bị khóa chặt. Lộ Quy Chu vươn tay, theo bản năng muốn vuốt phẳng nếp nhăn giữa hai lông mày của cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play