Quý Tinh Nhiên thoáng sững người, sau đó lập tức vui mừng chạy xuống: "Kỳ Sơn, sao cậu lại tới đây, còn sớm như vậy!"
Hôm qua cậu đã nói cho Thượng Kỳ Sơn biết cậu ở tại đâu, Thượng Kỳ Sơn có hứa sẽ tìm đến, nhưng cậu không nghĩ hắn lại đến sớm như vậy.
Mấy ngày nay, Thượng Kỳ Sơn cảm giác như đang sống trong một giấc mơ. Người mà ngày đêm thương nhớ đột nhiên xuất hiện, khiến hắn sợ rằng tất cả chỉ là một giấc mộng. Cả đêm hắn không ngủ yên, sáng sớm đã vội vàng đến gặp cậu.
Thượng Kỳ Sơn nói thẳng, trong mắt tràn đầy sự chân thành: "Tôi nhớ cậu."
Ngày trước, vì ngại có Thường Hà ở đó, để tránh Quý Tinh Nhiên khó xử, hắn phải giữ kín mọi lời muốn nói trong lòng.
Giờ thì hắn đã nghĩ thông, Quý Tinh Nhiên đã quên hết mọi chuyện trước kia, coi như bắt đầu lại từ đầu. Những lời không dám nói trước kia, giờ hắn muốn thổ lộ hết. Hắn không muốn bỏ lỡ Quý Tinh Nhiên thêm lần nào nữa.
Quý Tinh Nhiên chớp mắt, cậu cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Dù "Tôi nhớ cậu" là câu bạn bè có thể nói với nhau, nhưng vì những ngày qua cậu liên tục nghĩ về chuyện tình cảm, nên cảm thấy câu nói của Thượng Kỳ Sơn có phần ám muội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT