Xuyên sách: Nam chủ đừng ngược tôi mà

Chương 2: Cô phát bệnh gì vậy


1 tháng


Sau hai ngày xuyên vào quyển kịch bản của mình, Nguyễn Linh Chi cuối cùng cũng có thể bình tâm dần dần chấp nhận thế giới này.

Dù sao cô viết kịch bản này cũng dựa vào thế giới thực nên không có khác biệt gì quá lớn. Kể cả gương mặt nữ chính cũng giống cô đến chín mươi phần trăm.

Thứ khó chấp nhận nhất bây giờ có lẽ là tương lai đầy chông gai của thân phận này…

Giờ là thời điểm mới kết hôn, theo như mốc thời gian thì một năm sau bạch nguyệt quang của nam chính sẽ trở về! Cho đến lúc đó cô phải lấy lòng nam chính thật tốt để hắn hoàn toàn tin tưởng, sau đó nhân cơ hội hắn day dứt với bạch nguyệt quang thì ôm tiền đào tẩu!

Để giải quyết tốt các tình tiết sau này! Cô quyết định sẽ ôm chặt lấy cái đùi to Dương Thành - nhân vật chính có sự bao dung của thế giới này!

Càng nghĩ, càng phấn khởi. Nguyễn Linh Chi xoa đầu con sư tử đá, nở nụ cười nham hiểm.

Phải thâu tóm bằng được sự ủng hộ của nam chính, chống lại số phận!

Dì Huệ đang phân phó người làm dọn dẹp, thấy vị phu nhân mới đến đang đứng ôm con sư tử đá cười một mình bên cầu thang, thì lo lắng:

-"Phu nhân! Ngài có chuyện gì cần phân phó sao?"

Nguyễn Linh Chi giật mình trở về hiện thực. Dì Huệ là giúp việc do Dương Thành tìm, nghe nói là đã chăm sóc hắn từ nhà cũ qua tới bên này.

Nghĩ lại hành động có chút không bìn thường nãy giờ của mình, cô cười ngại ngùng khoa tay nói:

-" Không có đâu ạ! Dì cứ gọi cháu là Linh Chi thôi! Không cần câu nệ đâu ạ!"

Bà mỉm cười gật đầu nói mình đã hiểu, Nguyễn Linh Chi nhớ lại đã hai ngày không gặp cái đùi to nhà mình, liền hỏi thêm:

-"Dì Huệ! Tiên sinh khi nào sẽ về ạ?"

Dì Huệ: “Dạo gần đây công ty thực sự rất bận! Nghe cậu trợ lí nói là chiều nay sẽ kết thúc, có thể tối nay thiếu gia sẽ về đấy ạ!”

Gần đây, Dương gia đang hợp tác kinh doanh đưa các dự án đô thị ra nước ngoài, theo cô nhớ là tình tiết này sẽ mất khoảng ba ngày, giờ là thời điểm thích hợp để cô tham gia vào mạch truyện.

Theo kịch bản, sau khi dự án kết thúc, Dương Thành đến quán bar tụ tập cùng đám bạn của hắn,  sau đó uống quá chén mà gặp tai nạn xe, còn gãy cả chân.

Mà Dương lão phu nhân - mẹ nam chính là người thuộc thế hệ cũ, cực kì mê tín, lại nghe lời xúi giục bên ngoài rằng cô mang mệnh xui xẻo. Nên cho rằng tất cả lỗi lầm là do vận hạn của cô ảnh hưởng lên con trai của bà, từ đó liền có ấn tượng không tốt với cô con dâu mới vào cửa.

Biết trước được tình tiết máu chó này, Nguyễn Linh Chi thiết nghĩ phải đến ngăn chặn tên nam chính kia, tránh để sau khi rảnh rỗi mà tụ tập nhậu nhẹt vớ vẩn.

Nghĩ rồi cô chạy thẳng vào bếp, dành cả buổi chiều để hoàn thiện một hộp cơm tối đầy tình yêu, quyết định mang đến công ty cho Dương Thành.

Sau khi cất hộp đồ ăn vào túi giữ nhiệt, Nguyễn Linh Chi chạy lên lầu tắm rửa sạch sẽ, sau đó chạy xuống lầu nói với dì Huệ:

-"Cháu mang cơm đến công ty cho tiên sinh, tối sẽ không ăn cơm ở nhà đâu ạ!"

Dì Huệ mỉm cười nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt. Nguyễn Linh Chi thay một chiếc váy màu vàng nhạt, hoạ tiết hoa đơn giản, làm nổi bật lên da trắng mịn. Mái tóc đen xoã dài ôm lấy gương mặt tròn đầy đặn, khi cười lên còn lộ ra hai má lúm đồng tiền trông rất đáng yêu.

Càng nhìn càng khiến người ta yêu thích. Thiếu gia đúng là có mắt chọn người! - Dì Huệ thầm nghĩ.

-"Dì biết rồi! Để dì bảo tài xế đưa cháu đi!"

Tạm biệt dì Huệ xong, cô được tài xế chở đến công ty.

……

Đứng dưới đại sảnh công ty to lớn này, bốn phía là bốn bức tượng robot khổng lồ thể hiện sự tân tiến của công tý, Nguyễn Linh Chi lại luống cuống không biết phải tìm Dương Thành ở đâu. Phải bắt đầu hỏi ai.

Theo mô típ thông thường, nếu giờ mà đến quầy lễ tân hỏi thể nào cũng bị cho là người phụ nữ đáng ngờ, cố tình đến để tiếp cận tổng tài nhà họ! Sợ còn chưa nói hết câu đã bị gọi bảo vệ lôi ra ấy chứ!

Đang miên man tìm cách, thì bỗng có người chạy đến phía sau cô:

- “Phu... phu nhân?”

Nguyễn Linh Chi giật mình quay đầu lại, nhìn người đàn ông đeo cặp kính dày cộm đang luống cuống sau lưng mình:

Thư kí Lộc: "Sao... Sao ngài lại đến đây ạ? Giờ ông chủ vẫn đang họp..."

Người này biết thân phận của cô!

Dù không biết là ai nhưng chắc chắc anh ta sẽ đưa mình đến chỗ làm iệc của Dương Thành.

Nguyễn Linh Chi vội mỉm cười:

-"Nghe nói mấy ngày nay, công ty bận rộn... Tôi lo lắng Dương Thành không ăn uống đủ bữa, nên mang cơm đến cho anh ấy!"

Thư kí Lộc đẩy gọng kính, mấy hôm trước đi đăng kí giấy tờ hôn nhân cho hai người, cậu đương nhiên biết đến vị phu nhân này và cũng biết về bản hợp đồng quỷ quái kia của ông chủ.

Nhưng trong mắt thư kí Lộc, ông chủ của hắn đã hơn 25 tuổi, tính tình thì cọc cằn, khó ở nên chắc chắn là không có ai thích! Khả năng là ông chủ có ý với Nguyễn Chi tiểu thư mà người ta lại không chịu nên mới lấy hoàn cảnh của người ta ra đe doạ để ép cưới.

Nghĩ lại, lại cảm thấy xót xa cho phu nhân. Thư kí Lộc nhìn cô bằng ánh mắt thương cảm.

Nguyễn Linh Chi đang bị ánh mắt thương cảm làm lúng túng:"?"

Thư kí Lộc nén đau buồn, vội chỉ dẫn cho vị phu nhân đáng thương:

-"Mời ngài đi theo tôi ạ, tôi sẽ dẫn ngài lên phòng giám đốc nghỉ ngơi!"

Thành công được bước đầu tiên, cô vui vẻ xách túi chạy theo thư kí Lộc đến phòng giám đốc.

Chờ trong phòng một buổi, cuối cùng cũng chờ được cái đùi lớn hai ngày không gặp của mình.

Dương Thành đã nghe thư kí báo cáo lại, nhìn thấy cô gái đang ngồi trong phòng, lại nhìn đến hộp cơm kia, hắn tỏ ra một loại biểu cảm chán ghét tột cùng.

Nguyễn Linh Chi: “...”

Nhìn biểu cảm của anh ta kìa! Thật muốn đấm cho một phát!

Dương Thành đi đến nới lỏng cà vạt trên cổ, bực dọc cảnh cáo:

-" Tốt nhất là từng có giở mấy thủ đoạn nhàm chán này để lấy lòng tôi!"

Nguyễn Linh Chi: “!!!”

Bà đây cứ muốn lấy lòng anh đấy!

Nguyễn Linh Chi mỉm cười rạng rỡ, mở hộp đồ ăn ra, xếp ngay ngắn trên bàn, nịnh nọt:

-"Thấy anh đi làm vất vả, em rất cắn rứt vì không giúp được gì cho anh! Em nghe dì Huệ nói anh không ăn uống đầy đủ, lòng em lại đau như kiến cắn!"

Dương Thành: “?”

Nguyễn Linh Chi: “Không là hàng vạn con kiến cắn!”

Dương Thành:" Cô phát bệnh gì vậy?"

Nguyễn Linh Chi tỏ vẻ đáng thương:

- “Em chỉ là muốn quan tâm anh một chút thôi mà, anh không thích sao hả? Chồng ơi!”

_________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Dương Thành: “Cô ta điên rồi!”

Nguyễn Linh Chi: “Chồng ơi~”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play