Sở Triệu Hoài đi theo ngoại tổ phụ học y, tinh thông châm cứu và giải độc, đôi tay cực kỳ điêu luyện.
Trước khi triều đình cấm cá cược, y có thể chơi trò này chỉ với hai đồng xu, thắng đậm đến nỗi chủ tiệm vác gậy đuổi đánh, từ lâu đã luyện được kỹ năng.
Sở Triệu Hoài chưa từng cược lớn thế này, nhìn vàng chất đầy trên bàn còn tưởng là đá cuội mình chơi hồi bé, chỗ nào cũng có.
Người kinh thành vừa ngốc lại vừa lắm tiền.
Lúc nãy nói vô vị là y sai rồi, với khí thế này y vẫn có thể ở lại đây thêm lát nữa.
Đám công tử ngu ngốc đã cược đỏ mắt, chỉ thiếu điều cởi áo ra cược với y.
Sở Triệu Hoài cảm thấy cảnh này hơi nhức mắt, quả thực khiếm nhã nên khuyên nhủ: “Đánh cược nhỏ thôi, tiền của các ngươi đều là hỏi xin người nhà, lỡ thua cược thì hoặc là bị người nhà đánh, hoặc là quỵt nợ bản vương phi, đều là quý tộc hào môn, cái nào cũng khó coi lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT