Làn da của Chương Dạng trắng như tuyết, tuy rằng chỉ là bị mảnh vỡ pha lê xước qua một vết thương nhỏ, nhưng mà trên mu bàn tay lại xuất hiện một vết máu vô cùng rõ ràng.
Quý Hành Tung liếc mắt một cái liền thấy.
Chương Dạng bị lời này ngắt lời, nên buông tay không kéo Qúy Hành Tung nữa. Trong lòng cô "tê" một tiếng, cô không thể chịu nổi một chút đau đớn, nhưng mà cô không quá quen thuộc với Qúy Hành Tung, cho nên khi mà cổ tay bị bọn buôn người dùng dây dừng ma sát đến mức trầy da sưng đỏ lên thì cô cũng sẽ không hé răng nửa lời. Hiện tại cũng như vậy, Chương Dạng lắc đầu,Chỉ là vết thương nhỏ thôi, không có việc gì đâu."
Qúy Hành Tung lại nhìn chằm chằm mắt cá chân của cô/Bị trật chân rồi hả?" Lần này, Qúy Hành Tung không để Chương Dạng lại cự tuyệt nữa, anh tùy ý đặt nồi sắt trong tay ở trên bàn cơm, sau đó một tay giữ lấy Chương Dạng, không khỏi thanh minh,'Em cứ ngồi lên sô pha đi đã, để anh nhìn thử xem. Có người sau khi bị trật chân thì sẽ có thói quen đi đường khập khiễng."
Một khi anh đã cứng rắn lên thì Chương Dạng cũng không có biện pháp, cuối cùng hai người đi đến ghế sô pha.
Sau khi đỡ Chương Dạng ngồi xuống, Quý Hành Tung đi vòng qua kia mặt đất đầy đất mảnh vụn pha lê, ngồi xổm xuống, ý bảo Chương Dạng nhấc chân lên.
Chương Dạng khi ở nhà đã quen ăn mặc tùy ý, thói quen mặc một chiếc váy lụa bên trong và một chiếc áo khoác mỏng bên ngoài, nhưng đối với Quý Hành Tung mà nói, anh chưa từng gặp qua trận chiến như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT