Bởi vì động tác gật đầu của cô mà khiến cho đôi mắt mới vừa rồi còn mơ màng buồn ngủ của Liễu Viện bỗng chốc trở nên sáng rực.
Buổi sáng Liễu Viện có nhận một cuộc điện thoại, chuẩn bị đi ra ngoài nhận một cuộc phỏng vấn tại hiện trường, vừa khéo hôm nay Chương Dạng đi tới bệnh viện làm một lần kiểm tra cuối cùng nên cũng xin nghỉ. Sau khi Liễu Viện biết chuyện này nói cái gì cũng phải bắt Chương Dạng ngồi lên xe đạp của chính mình sau đó đưa người tới bệnh viện.
Nhìn thời gian thấy còn chưa tính muộn lắm nên Liễu Viện dứt khoát đi theo Chương Dạng vào trong phòng khám bệnh.
Kiểm tra rất nhanh, bác sĩ già vô cùng hài lòng vì trong khoảng thời gian này Chương Dạng không bởi vì cái đẹp mà mang giày cao gót, còn cười nói có thể nhìn thấy trong khoảng thời gian này ở nhà hẳn là cô có tĩnh dưỡng tử tế.
Này vốn là một câu nói cực kì bình thường nhưng trên gương mặt Chương Dạng lại nhanh chóng có chút ngượng ngùng.
Vì cái gì mà rất ít khi đi lại, nguyên nhân trong đó khả năng chỉ có cô và Quý Hành Tung là rõ ràng nhất thôi. Không phải cô không muốn đi ra khỏi nhà đi dạo chơi, đó chẳng phải là do có chuyện khác vướng chân nên mới không có cơ hội ra ngoài sao?
"Khá tốt, không cố vấn đề gì cả. Cái bảo hộ mắt cá chân này cũng có thể không đeo nữa, nếu như muốn di giày cao gót thường xuyên thì cũng có thể đi thường xuyên được. Nhưng nhìn từ góc độ dưỡng sinh thì kiến nghị của cá nhân tôi là ít đi cũng được." Người bác sĩ già cười tủm tỉm nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT