"Phụ thân, mẫu thân, các vị thúc bá không cần tiễn con nữa, chúng ta chia tay ở đây thôi." Trong mắt Tiêu Thần thoáng hiện vẻ không nỡ, nhưng hiện giờ hắn vẫn chưa có tư cách dừng lại để tận hưởng tình thân. Con đường tu đạo đầy gian nan trắc trở, có thể nói là như đi trên băng mỏng, chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ chết không chỗ chôn. Nhưng hắn hiểu rõ, nếu muốn cha mẹ và người thân luôn được bình an, hắn chỉ có thể vượt qua mọi chông gai, không ngừng tiến lên phía trước!
Con đường tu đạo, một khi đã bước chân vào thì không thể quay đầu lại.
"Được rồi, vậy chúng ta tiễn con đến đây. Về tông môn rồi hãy cố gắng tu luyện, đừng phụ lòng kỳ vọng của chưởng môn và Dược Tiên sư." Tiêu Văn Sơn thở dài, dẫn mọi người dừng bước. Tiêu mẫu nhìn con trai sắp phải rời đi, nước mắt lưng tròng, đưa tay che miệng, quay mặt đi.
Thấy vậy, trong lòng Tiêu Thần chua xót, nhưng không muốn thêm phần bi thương lúc chia tay, nên liền chắp tay nói với Tôn trưởng lão và Mã trưởng lão: "Sau này, nhà họ Tiêu xin nhờ hai vị trưởng lão chiếu cố. Tiêu Thần xin đa tạ." Nói xong, hắn cúi đầu thật sâu.
Hai người vội vàng đỡ hắn dậy, liên tục nói "Đây là bổn phận của chúng ta".
Tiêu Thần gật đầu, ánh mắt lướt qua mọi người, thở dài: "Đi thôi!"
Nói xong, hắn ném ra một pháp bảo hình tròn, truyền pháp lực vào, pháp bảo lập tức to ra, có đường kính khoảng hai trượng. Tiêu Thần thi triển độn quang, nhẹ nhàng đáp xuống pháp bảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT