Mạnh Tố Hinh cười nói: “Em phải về, những thứ này…” Cô ta hạ giọng: “Đây là mấy thứ em đã lén trồng lúc chăn dê, là cà chua và dưa chuột này kia, ở khu nhà thanh niên trí thức thì những thứ này chỉ có thể làm thành đồ ăn không thể ăn như trái cây được. Bây giờ em phải về rồi, mà cũng không thể mang theo những thứ này được cho nên dứt khoát chia ra một chút."
Kiều Trà Trà: “Chị cũng đang muốn hỏi cái này đấy, khi nào em về?”
Mạnh Tố Hinh: “Ngày mốt, ngày mốt em phải đi rồi."
Cô ta lại thở dài: “Em còn ước mơ nên không nỡ, nhưng mà được về nhà thì tất nhiên là rất vui rồi. Nói đến đây em cũng phải cảm ơn chị, lúc đó chị Tiểu Kiều bảo em đọc thêm sách, em không ngờ tuy không thể đến trạm chăn nuôi nhưng mà em lại vì chuyện này mà người nhà nghĩ em có động lực và hứng thú với ngành thú y nên dứt khoát bảo em về nhà học với một người bạn của mẹ."
Kiều Trà Trà không ngờ trong chuyện này mình còn có chút công lao, cười nói: “Vậy em về học hành chăm chỉ đi, mẹ làm thế chắc chắn cũng là vì muốn tốt cho em thôi.”
Mạnh Tố Hinh chớp mắt, nhìn trái nhìn phải, chợt nói: “Chị Tiểu Kiều, đừng nản lòng, nói không chừng ánh rạng đông đang ở ngay trước mặt đấy.”
Kiều Trà Trà nói thầm, có một số người đúng là khác biệt, trong nhà có con đường riêng cho nên có thể biết được một số việc mà bên ngoài không biết. Những người khác trong khu nhà thanh niên trí thức vẫn đang nhảy nhót giữa hy vọng và tuyệt vọng, còn người nhà cô ta đã kết hợp những tình huống trước mặt để nhanh chóng quyết định bước tiếp theo cho cô ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT